Chương 44: Đều nghĩ đến nàng....

Ngồi ở trên sô pha, Kiều Chi Du dùng tăm bông thật cẩn thật mà lau vết máu ở trên đầu ngón tay của Qúy Hi, sau đó còn thường xuyên dùng miệng mà nhẹ nhàng thổi phù phù cho nàng.

Qúy Hi cúi thấp đầu, lặng lẽ nhìn Kiều Chi Du xử lý miệng viết thương cho mình. Chỗ vết thương bị dao cắt qua bắt đầu xuất hiện bỏng rát, nhưng nàng lại không quan tâm đến vết thương đang đau của mình, cái nàng quan tâm lại là chuyện khác…..

Nàng cảm thấy không thể trách bản thân mình luôn có suy nghĩ khác nhiều đến vậy được, mỗi khi nàng ở bên cạnh Kiều Chi Du, có lúc giống như bạn bè, có nhiều lúc lại không giống như bạn bè bình thường một chút nào, giống như bây giờ chẳng hạn.

Nàng bây giờ còn đang mải suy nghĩ đến những lời Kiều Chi Du lúc nãy đã nói qua, giống như là đang ái muội ám chỉ cái gì đó, lại vừa như không phải chỉ thuận miệng nhắc qua. Nàng cũng không rõ hiện tại Kiều Chi Du đang có những suy nghĩ gì ……… vẫn là phải nói, nữ nhân cùng nữ nhân ở bên nhau thân thiết có phải hay không sẽ giống như là những cặp đôi đang yêu nhau?

Quý Hi có chỗ không thể lý giải được rõ ràng quan hệ của nàng với Kiều Chi Du lúc này.

"Lão sư thật là lợi hại."

" Kiều Thanh ở một bên nói.

Quý Hi chuyển sự chú ý lên người Kiều Thanh, không hiểu tiểu gia hỏa này nói hâm mộ cái gì, cười hỏi: " Như thế nào lại lợi hại?"

Kiều Thanh nói: " Lão sư không sợ đau."

"

Quý Hi ngạc nhiên còn chưa kịp nói chuyện, nàng nhìn đến Kiều Chi Du đang ngẩng lên, sâu kín nói: " Nàng đây là mạnh miệng, không phải là không sợ đau đâu."

"

" Vậy ta cũng đi giúp lão sư thổi thổi."

" Kiều Thanh nhanh chóng bò qua dùng miệng nhỏ, chu chu lên thổi.

Chỉ là nỡ cắt vào tay thôi mà, lại bị hai cái người này một trái một phải, " Hai bên quan tâm"

" chiếu cố, Qúy Hi bó tay không biết phải nói gì. Nàng xác thật là mình có tật xấu, đó là thích mạnh miệng, lúc trước lúc đi xăm mình ở chỗ Khương Niệm, nàng thật sự đau muốn chết đi vậy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng nàng chỉ nhíu mày lại, còn cố gắng cậy mạnh nói minh vẫn còn tốt.

Quý Hi cũng không cho rằng việc cậy mạnh có điểm gì xấu cả. Chính bởi vì bước trên đường đời bản thân mình cậy mạnh như vậy, mới giúp cho nàng có thể xoay chuyển vận mệnh của mình. Nếu dựa vào việc lỗ lực có thể thay đổi được nghịch cảnh của bản thân, thì chịu khổ chịu đau một chút, cũng đã là một điều hạnh phúc rồi.

Sau khi miệng vết thương được xử lý dùng băng dán kín mít lại, Qúy Hi cũng cảm thấy không còn đau như lúc đầu nữa.

Kiều Chi Du nói: " Ngươi bệnh rồi đừng nấu cơm nữa, ta tới làm."

"

"Cái này mà gọi là bệnh sao?" Qúy Hi dơ tay lên.

Kiều Chi Du: " Ta nói tính là phải tính."

"

Quý Hi: "

"…………."

"

Kiều Chi Du đứng dậy, quay lại nhìn Qúy Hi: "

" Lại đây dậy ta xào rau."

"

Quý Hi đứng dậy theo: "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!