Chương 38: Vừa nhìn là biết thẳng nữ.....

Qúy Hi cùng Kiều Chi Du từ trước tới nay không có thường xuyên gọi điện thoại cho nhau, phần lớn đều là nhắn tin liên hệ với nhau qua wechat nói chuyện vài câu.

Hai người có số điện thoại của nhau nhờ vào việc lần trước Qúy Hi đến phỏng vấn làm gia sư. Kiều Chi Du vẫn còn đề tên Qúy Hi là "

"Qúy Lão Sư."

"

Kiều Chi Du không nhịn được mà gọi điện thoại cho Qúy Lão Sư, mà không phải nhắn tin qua wechat. Nguyên nhân thì cũng chỉ đơn giản, nói ra thì lại thấy xấu hổ ra vẻ, bây giờ nàng chỉ muốn nghe thấy giọng nói của Qúy Hi, nàng vẫn chưa có thể hiểu được hiện tại ……Giống như đang ngộ ra sáng tỏ điều nào đó.

Nhìn đến Kiều Chi Du đang gọi đến, Qúy Hi cũng thấy rất ngoài ý muốn, trên công việc, nàng cùng Kiều Chi Du cách nhau vài cấp bậc, khẳng định là việc liên quan đến công việc đi. Nàng nghĩ, chắc chỉ có thể là quan hệ tới việc học bù của Kiều Thanh mới gọi điện thoại đến cho mình.

Bấm vào nút bắt máy, Qúy Hi nhẹ giọng kêu: "Kiều tổng."

"

Sau khi nghe được giọng của Qúy Hi, Kiều Chi Du trong giây lát vẫn chưa nói chuyện ngay, nàng gọi đến vốn dĩ không có việc gì đặc biệt, mà Qúy Hi nhận điện thoại nhanh vậy, so với nàng nghĩ còn nhanh hơn.

Qúy Hi đứng ở bậc thang, cúi đầu nhìn mũi giày của mình, Kiều Chi Du không lên tiếng, nàng đành phải chủ động hỏi: "Có chuyện gì sao?"

"Không có việc gì thì không thể gọi điện thoại cho ngươi sao?" Kiều Chi Du thực không biết tìm từ nào để nói cho thích hợp, trong giọng nàng mang theo ý cười.

Đến phiên Quý Hi im lặng, nghe thấy giọng nói, nghe ra không biết là có uống rượu hay không, nhưng Qúy Hi đoán chắc hẳn nàng đã uống lên không ít rượu rồi.

Qúy Hi một mình đứng ở cửa trạm số ba. Bên cạnh còn đang có một cặp đôi, vừa nói vừa cười ấm áp, ôm nhau không khác dì keo gián 502, hai người dính nhau ở nơi công cộng. Như vậy thật đối lập, nhìn lại nàng có vẻ đặc biệt lẻ loi.

Qúy Hi chỉ chú ý vào đầu dây bên kia điện thoại, "Ngươi đêm nay lại uống quá nhiều rượu sao? Ngươi đang ở đâu? Đã đi về rồi sao?"

Liền liên tiếp nói ra ba câu dò hỏi, mặc dù trạng thái của Qúy Hi nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng cũng làm cho người nghe cảm nhận được sự quan tâm ở trong đó.

Thời gian phảng phất như là đang quay lại buổi tối hôm đó, Kiều Chi Du lắng nghe điện thoại, vừa nghĩ đến cảnh nàng đang ở bên cạnh mình lúc này. Kiều Chi Du nhất nhất trả lời: "Uống lên một chút, không uống nhiều. Hiện tại ở trên xe, chuẩn bị đi về."

"

Quý Hi yên tâm, "Ân."

"

"Ngươi đang ở đâu, ở nhà?" Kiều Chi Du nghe thấy âm thanh ồn ào ở bên kia, có tiếng nói chuyện có tiếng bước chân, không giống như là đang ở nhà, càng giống ở bên ngoài hơn.

"Ta vừa mới tan làm, chuẩn bị ngồi tàu điện ngầm đi về nhà."

"

"

"Còn cảm không?" Kiều Chi Du hỏi vấn đề về nàng: "Có uống thuốc chưa? Tốt hơn chút nào chưa?"

"Uống rồi. Khá hơn rồi."

" Qúy Hi cười nói, không khỏi lại nghĩ, nàng đang băn khoan vì đêm đó mình ngủ ở dưới đất sao, vậy nên hôm nay mới chủ động gọi điện thoại hỏi mình quan tâm sao? Trừ bỏ điều này ra, Qúy Hi cũng không thể nghĩ được nguyên nhân khác, Kiều Chi Du tại sao đột nhiên lại gọi điện thoại cho nàng như vậy được.

"Buổi tối nhờ đắp chăn đàng hoàng mà ngủ, điều hòa đừng có thổi vào đầu giường." Kiều Chi Du lại nói.

"Ân."

" Bên tai truyền đến âm thanh mềm mại ôn nhu quan tâm, nàng thích nghe, Qúy Hi không tự giác mà nở nụ cười. Nàng có thói quen trả lời "Ân."

", bởi vì một chữ này, mang lại rất nhiều cảm xúc ý nghĩa khác nhau. Cứ thấy trong lòng mình ấm áp thật thích, nhưng ngoài miệng thì vẫn không có nhiệt tình đáp lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!