Chương 32: Rối loạn suy nghĩ.

Sáng sớm, ánh nắng mặt trời tươi sáng.

Trước cửa sổ sát đất của căn phòng, ánh sáng chiếu ngược một thân ảnh thon gầy, tóc dài thướt tha, trên người mặc một cái áo thung rộng thùng thình, hai chân trần trụi.

Hết thảy đều mơ hồ mông lung.

Làm cho không phân biệt rõ đâu là thật đâu là ảo mộng.

Kiều Chi Du nằm ăn vạ trong chăn, bộ dáng lười nhác nhìn chằm chằm thân ảnh kia, chờ cho đến khi đối phương xoay đầu lại, nàng nhìn đến một khuôn mặt xinh đẹp, bình tĩnh quen thuộc.

Quen thuộc như thế..

"Dậy sớm vậy?"

" Kiều Chi Du hỏi.

"

"Là do ngươi dậy muộn."

"

Kiều Chi Du hướng nàng ngoắc tay một cái, "

"Lại đây."

"

Qúy Hi nghe lời đi đến bên cạnh giường.

Vừa tới gần, Kiều Chi Du kéo nàng một cái, đem nàng kéo về trên giường, hai người cùng gối đầu trên một cái gối, cứ như vậy lẳng lặng nhìn nhau. Giống như đang cười, lại không giống như là cười.

« Có phải hay không thích ta? »

"Không phải."

"Mạnh miệng." Kiều Chi Du xoay người áp nàng xuống thân mình, ngón tay để bên hông cào nhẹ nàng.

Nhất thời, trong phòng ngủ vang lên tiếng cười thanh thúy.

Kiều Chi Du cũng cười: "Cuối cùng có thích hay không?"

"Ân."

"

"Ân là có ý gì?"

« Thích. »

………………..

Kiều Chi Du mở mắt ra, trong lúc ngủ mơ hay lúc tỉnh táo, vẫn là một người. Tim còn đập hơi nhanh nhanh, cảm xúc đó vẫn còn nguyên, như là mới thật sự xảy ra.

Đêm đó « Thổ lộ. » qua đi, Qúy Hi cùng Kiều Chi Du lại lén gặp lại nhau, là vào tối hôm sau đó.

Lần trước đã nhận lời đến nhà Diêu Nhiễm ăn cơm. Diêu Nhiễm nói lần trước tụ họp không thành, nhất định phải cho cái thời gian gặp lại cùng nhau ăn cơm, đã nhắc đi nhắc lại mãi nhiều lần.

"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!