Khương Niệm ngồi tại bàn, nâng mặt lên uống rượu xem kịch vui, khó trách tối nay Qúy Hi không đáp ứng lời thổ lộ, thật sự là ánh mắt của của Qúy tiểu thư rất cao đi a.
Quý Hi trở lại bàn.
" Thế nào? Có lấy cách liên hệ không?" Khương Niệm giương mắt nhìn Qúy Hi, xem vừa rồi hai người nói chuyện còn rất có tâm cơ, chắc là rất hấp dẫn đây.
" Không phải ta muốn theo đuổi nàng." Qúy Hi một lần nữa giải thích, bổ sung nói, " Nàng rất giống một người bạn của ta trước đây, ta nhận sai."
Khương Niệm " Nga" một tiếng.
Bộ dạng của ngươi như vầy mà muốn ta tin chuyện đó sao, dựa theo tính cách của Qúy Hi, sẽ không bao giờ đi làm vậy, lại còn không ngại mặt mũi mà đi hỏi.
Mặc kệ có tin hay không, Qúy Hi đều không giải thích nữa.
Làm bạn tốt tất nhiên phải cho nhau mặt mũi, Khương Niệm lấy hơn nửa bình rượu, rót cho Qúy Hi, không tiếp tục cái đề tài này nữa.
Lại khen ngược lại rượu, thưởng thức tác phẩm nghệ thuật của mình, " Này hình xăm đẹp quá, thật hợp với ngươi."
Qúy Hi càng Khương Niệm chạm ly: " Mèo khen mèo dài đuôi?"
Khương Niệm nói: "Ta có khen đâu, bản vẽ là do chính ngươi làm mà."
Hình xăm của Qúy Hi đúng là tác phẩm tự hào nhất của Khương Niệm.
Lúc đấy cửa hàng mới khai trương, nàng miễn phí làm cao cấp cho Qúy Hi, đến nay vẫn còn để trong tiệm làm quảng cáo, hấp dẫn được không ít khách quan tâm.
Mới đầu khi Qúy Hi nói muốn xăm mình, Khương Niệm còn rất không muốn, cho rằng nàng đang nói giỡn, bởi vì Qúy Hi nhìn không giống người có hứng thú làm việc này.
Thẳng đến khi Qúy Hi kéo ra áo sơ mi, lộ ra chính nửa đầu vai của mình, bên trên có một mảng sẹo lớn, làm cho người ta sợ hãi.
Khương Niệm thấy vậy mới làm.
Qúy Hi chỉ nói một câu, khi còn nhỏ bị nước sôi đổ trúng.
Từ khi có hình xăm, Qúy Hi mới bắt đầu mặc áo lộ vai lưng, chỉ là xã hội đối với người có hình xăm, nhiều ít vẫn mang theo thành kiến.
Qúy Hi lại không sao, làm người ta cảm thấy làm một " Hư nữ nhân." Cũng được, còn không dễ dàng gì bị ai khi dễ.
Lần đầu tiên xem Qúy Hi xăm người, phản ứng cơ bản đầu tiên là: " người này xăm hình nhìn rất chân thật, rất đẹp." Đương nhiên còn biết được sự thật về sau, lại sẽ cảm thán: " một tảng to như vậy, chắc là đau lắm đây!"
Quý Hi chỉ nói còn chịu được.
Lúc trước thời điểm mà Khương Niệm làm hình xăm cho Qúy Hi, Qúy Hi đau đến toát mồ hôi đầy đầu, chính là không khóc, còn không có kêu nhỏ một tiếng, phải biết bao nhiêu lão đại đều sẽ đau.
Đến mức quỷ khóc, sói gào, một phen nước mắt nước mũi.
Từ lúc đó trở đi, Khương Niệm cảm thấy Qúy Hi người này có điểm thật đáng sợ.
Như vậy rồi mà còn có thể nhẫn, khẳng định làm được đại sự.
" Ngươi như vậy mà lại thích vẽ tranh, lúc trước như thế nào mà biết đến bộ môn vẽ?" Khương Niệm vẫn luôn tò mò vấn đề này, một người học quản lý, mà ba ngày hai bữa đến học hỏi ở khoa mỹ thuật.
Vì sao lại không học mỹ thuật? Qúy Hi trầm mặc một biểu cảm, " Vẽ tranh chỉ là hứng thú.
Ta lại càng thích dùng tiền để giao tiếp hơn."
" Tiền rớt ra từ mắt đi?" Khương Niệm thuận miệng nói.
Qúy Hi gật đầu, " Đúng vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!