Kiều Chi Du nói tiếp: "Muốn cho ngươi dậy nhiều thêm hai tiết mỹ thuật Cho Kiều Thanh.
Dạy mỹ thuật.
Quý Hi ngẫm lại vẫn là giải thích: "Ta không phải chuyên nghiệp.
Không liên quan, chỉ là lớp vỡ lòng.
Đêm mai ta có việc, muốn trễ một chút mới trở về.
Quý Hi nghe ngầm hiểu lời Kiều Chi Du, so với đi học, càng coi như là nàng chơi cùng Kiều Thanh đi.
Nguyên là buổi tối thứ bảy, Qúy Hi chuẩn bị đi làm thêm, nhưng Kiều Chi Du trả học phí so với quán Bar bên kia cũng khả quan không ít.
Được.
Qúy Hi đáp ứng.
Dạy Kiều Thanh hơn một tháng học thêm, tiền tiết kiệm của Qúy Hi tăng không ít.Vẽ như miệng vậy.
Như vầy sao?
Đúng rồi, giỏi quá.
……………
Buổi tối thứ bảy, Qúy Hi tại Kiều gia, dạy cho tiểu gia hỏa vẽ mỹ thuật.
Kiều Thanh làm không biết mệt, Qúy Hi dạy những bước vẽ cơ bản, lúc học lúc chơi, thời gian trôi qua mau.
Đã 9 giờ.
Kiều Thanh nhóe cọ màu trên giấy vẽ qua vẽ lại vui vẻ vô cùng, tiểu hài tử thông minh, học vẽ đồi vật thật mau, vẽ đến ra hình ra dáng.
Ba tiếng gõ cửa vang lên, Qúy Hi ngẩng đầu, còn tưởng là Kiều Chi Du đã trở lại.
Kết quả là Lý a di mang đĩa trái cây đứng ở cửa, Qúy lão sư, ăn chút trái cây đi.
Cám ơn.
Qúy Hi nhìn đồng hồ hoạt hình treo trên tường, nàng hỏi Lý a di: A di, Kiều tổng đại khái bao giờ thì trở về?
Nàng đi tham gia tiệc tối, phỏng chừng đến hơn mười giờ mới về, không biết chính xác nữa. Lý a di giải thích, nàng hòa ái cười nói: Qúy lão sư, ngươi bên này dạy vẽ xong rồi.
Không có việc gì, ngươi đi về trước đi, Tiểu Thanh đã có ta ở cùng rồi.
Nghe được Qúy Hi sắp phải về, Kiều Thanh cảm thấy bỏ dâu tây vào miệng ăn đều không còn ngọt, nàng banh khuôn mặt nhỏ, lại bắt đầu trầm mặc không hé răng.
Tính cách của Kiều Thanh là như vậy, thời điểm vui vẻ sẽ nói nhiều lời hai ba câu, lúc không vui sẽ không nháo, chỉ là an tĩnh, thậm chí có thể cả ngày không phát ra âm thanh.
Quý Hi suy nghĩ biện pháp: Tiểu Thanh, lão sư kể chuyện xưa dỗ ngươi ngủ, được không?
Kiều Thanh thực sự khôn khéo, nàng mở to mắt nhìn Qúy Hi: Muốn nghe lão sư kể chuyện xưa, Không ngủ được.
Đã đến giờ đi ngủ rồi, ngủ sớm dậy sớm mới là bảo bảo ngoan.
Qúy Hi dỗ nói.
Kiều Thanh lắc đầu, lúc này không ăn nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!