Chương 110: Phiên ngoại 5: Vướng bận

Phiên ngoại 5: Vướng bận

Các chuyến bay nước ngoài bị hoãn do tuyết rơi dày đặc, Quý Hi và Kiều Chi Du bị hoãn lại hơn một ngày mới về nước.

Về đến nhà, Kiều Chi Du cởi áo khoác, mệt mỏi dựa vào ghế sofa, hơi ngửa đầu ra phía sau, mái tóc xoăn dài hơi rối, cả người trông vô cùng lười biếng.

Quý Hi vọng đối mặt trên sofa: "Chị nghỉ ngơi đi, em thu dọn hành lý."

Kiều Chi Du nghiêng đầu, liếc nhìn Quý Hi, một câu chưa nói, chỉ đưa tay về phía Quý Hi.

Quý Hi hiểu ra, bước hai bước đến gần Kiều Chi Du.

Những ngón tay thon dài mảnh khảnh của Kiều Chi Du nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay của Quý Hi, kéo nàng lại gần ngồi xuống: "Em không mệt sao? Nghỉ ngơi đi, cùng chị nằm xuống một lát."

Quý Hi chưa kịp trả lời đã bị Kiều Chi Du nửa đẩy nửa ôm, ngã nằm xuống ghế sofa. Kiều Chi Du duỗi tay, ôm Quý Hi vào lòng, nhắm mắt nỉ non: "Vẫn là ở nhà thoải mái."

Quả thực là ở nhà thoải mái. Đi du lịch là để thư giãn nhưng thực ra lại khá mệt, đặc biệt là lần này hai người lại ra nước ngoài nhiều ngày.

Sau khi nằm xuống, Quý Hi giúp Kiều Chi Du vén tóc vương trên má, chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út phản chiếu ánh sáng dưới ánh đèn, chói mắt.

Quý Hi nhìn chằm chằm vào nó trong vài giây.

Vài ngày trước trong nhà thờ, nàng và Kiều Chi Du đã cùng nhau trao nhẫn cho đối phương.

Một chiếc nhẫn tượng trưng cho việc đã kết hôn.

Kiều Chi Du vẫn nheo mắt, vẫn tiếp tục dán lên người Quý Hi, thơm thơm mềm mại.

Cứ đơn giản ôm như vậy, quả thực là giảm bớt mệt mỏi.

Nằm nghỉ một lúc.

Quý Hi vuốt ve sườn mặt của Kiều Chi Du, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Bà xã."

Nhẹ nhàng gọi một tiếng, quả thật ngọt ngào. Kiều Chi Du uể oải mở mắt ra, chăm chú nhìn vào mắt Quý Hi, thấp giọng trêu đùa: "Gọi thêm một lần nữa."

Quý Hi dùng đầu ngón tay lướt qua nốt ruồi nhỏ trên chóp mũi của Kiều Chi Du, nhìn Kiều Chi Du, tràn ra đáy mắt: "Bà xã."

Tuy rằng trong nước không hợp pháp, nhưng sau khi hai người họ đăng ký kết hôn ở nước ngoài, gọi nhau thân mật như vậy, cảm giác vẫn có chút không giống lúc trước.

Bây giờ mới thấy được, nghi thức quan trọng như thế nào.

Kiều Chi Du khẽ cười, xoa mặt Quý Hi để chơi đùa. Quý Hi để mặc Kiều Chi Du véo mặt mình, sớm đã quen với việc bị Kiều Chi Du bắt nạt như vậy: "Buồn ngủ thì lên giường nghỉ ngơi đi."

"Ừ." Mặc dù ngoài miệng Kiều Chi Du trả lời, nhưng vẫn vòng tay qua eo Quý Hi, cũng không có ý muốn đứng dậy.

"Kiều tổng, đứng dậy."

"Không muốn đứng lên." Kiều Chi Du dùng hai chân kẹp chặt chân của Quý Hi, cò kè mặc cả nói: "Nằm xuống một lát."

"Giống trẻ con." Quý Hi nói.

"Em dám có ý kiến?" Kiều Chi Du nhướng mày.

……

Hai người ôm nhau nằm trên ghế sofa, nói nói cười cười, cọ qua cọ lại, cũng có chút thích thú.

Cho đến khi điện thoại trên bàn rung lên. Quý Hi không thể không đứng dậy, duỗi tay ra với lấy điện thoại. Tên người gọi là Quý Nam.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!