Màn đêm bao phủ về phía chân trời.
Phía bắc Lâm Thị, CBD office building, vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ.
Uống xong ly cà phê thứ ba, Qúy Hi duỗi thẳng lưng ngồi trước bàn làm việc, ngón tay thon dài đang thuần thục gõ phím.
Viết báo cáo là cơ sở để sống, rất buồn chán và tẻ nhạt, đây là công việc mà mỗi ngày thực tập sinh phải làm.
Quý Hi là người mới nhất trong nhóm thực tập sinh của công ty ZY, nàng sắp tới sẽ học xong năm ba nghiên cứu sinh rồi mau chóng tốt nghiệp.
ZY là công ty hàng đầu trong cả nước, thông thường người được vào đây làm việc toàn là những tinh anh hàng đầu trong ngành.
Riêng việc có thể làm thực tập sinh ở đây thôi, cũng đã cạnh tranh nhau đỏ cả mắt lên.
Đương nhiên, có thể làm chính thức hay không là một việc khác, ở ZY cơ hội được nhận vào làm việc chính thức ít đến đáng thương.
Có thể đi vào làm thực tâp sinh của ZY được chia thành hai loại, một loại là có tài nguyên bối cảnh phú nhị đại, được đi làm nhờ quan hệ, hai là đối với những người có thành tích học xuất sắc, nghiên cứu sinh, yêu cầu thành tính học tập rất cao.
Không thể nói là không công bằng, đây là hiện thực cuộc sống, một bên sinh ra đã ngậm thìa vàng, một bên là phải có lợi thế hơn người.
Qúy Hi không phải sinh ra từ thìa vàng, nàng là loại thứ hai nhờ vào khả năng của bản thân tiến tới.
Đêm dài, văn phòng yên tĩnh.
" Tiểu Qúy." Thiệu Vũ đang quan sát Qúy Hi, thấy nàng làm việc nghiêm túc, vì thế nhẹ giọng nói, " Còn chưa có cần gấp?"
Thiệu Vũ là giám đốc của bộ phận tiêu thụ, là lãnh đạo trực tiếp của Qúy Hi.
Qúy Hi vẫn đang chăm chú làm việc, hết sức nghiêm túc, đã hai tiếng đồng hồ rồi, mà nàng còn chưa đổi tư thế một lần.
" Tiểu Qúy, hồ sơ làm xong trực tiếp gửi qua hòm thư nha. Thiệu Vũ đành phải nói to, " Ta đi về trước."
Quý Hi lúc này mới ngẩng lên cười nói, " Ân, ta làm xong sẽ gửi ngay tới hòm thư."
"Vậy ngày mai làm xong cũng được." Thiệu Vũ nhắc nhở, cười cười, nghĩ thầm trong lòng cô gái này đúng thật là chăm chỉ, làm việc như cái máy vậy, lại còn rất nhập tâm.
Có một thực tập sinh nhiệt tình như thế, đúng là khó mà gặp được.
Bộ phận tiêu thụ đúng là nhặt được bảo bối rồi.
Thiệu Vũ đã làm việc ở đây được bốn năm, dẫn dắt qua không ít thực tập sinh, lần đầu tiên hắn mới được thấy có người làm việc nghiêm túc, chịu được khổ cực, mà không oán trách lấy một lời, mà đặc biệt hơn đây còn là một cô gái.
Trước kia hắn hay có thành kiến đối với phụ nữ, hắn luôn cảm thấy là đi làm vừa khổ vừa mệt, không thích hợp với con gái, hiện nay suy nghĩ này đã được thay đổi.
Nói gì cũng phải xem tùy người, không thể phân biệt giới tính được.
Sửa sang lại báo cáo, gửi đi hoàn hảo, kết thúc một ngày, làm việc.
Qúy Hi lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cảm giác mệt mỏi bây mới đánh úp đến.
Mỗi ngày đều phải làm việc trong trạng thái căng thẳng như vậy, không mệt mới là giả.
Trong văn phòng một mảnh trống vắng, mọi người đều đã tan làm từ lâu.
Ánh đèn lạnh lẽo trên phố, bao phủ lên toàn bộ công ty một màu trắng xám, nhìn vào hết sức cô quạnh lạnh lẽo.
Thu dọn đơn giản lại đồ dùng trên mặt bàn, Qúy Hi cuối cùng cũng rời khỏi văn phòng.
Trước Cửa thang máy, có vài người đang đứng chờ, một bên nhỏ giọng trò chuyện gì đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!