Laura không thể nào đoán được ý nghĩ thực sự của Caesar, nhưng rõ ràng anh đã sững sờ vài giây sau nụ hôn ấy.
Là một Omega, trong hoàn cảnh này, cô không có nhiều lựa chọn.
Laura không có súng, không có dao, cũng chẳng có thứ gì có thể dùng làm vũ khí. Chỉ có mùi hương pheromone của mình, cùng bàn tay cô đang cố gắng níu kéo Caesar.
"... Tôi sẽ sợ nếu phải ở đây một mình," Laura cất giọng mềm mại, cô thậm chí vòng tay qua cổ Caesar, ép sát cơ thể mình vào anh.
"... Ngài có thể ở lại với tôi không?"
Khẩu súng của Caesar vẫn nằm ở bên hông, vừa được sử dụng. Nòng súng còn nóng, những viên đạn đó vừa cướp đi mạng sống của người trong tộc cô.
Laura không thể với đến khẩu súng của anh.
Cô biết rất rõ, trước khi cô kịp chạm vào nó, Caesar đã có thể kề súng lên trán cô và bóp cò.
Caesar liếc nhìn đồng hồ, ánh trăng từ vòm hang rọi xuống đủ để anh đọc rõ mặt số:
"Mười phút, tôi sẽ quay lại sau mười phút."
Chỉ cần mười phút là đủ để anh giết kẻ đang ẩn nấp gần đây.
Caesar đứng dậy, nước lạnh từ tay anh lặng lẽ nhỏ giọt xuống nền đá. Laura ôm lấy eo anh từ phía sau, áp mặt vào lưng anh, cô nói:
"Nhưng hiện giờ tôi rất nhớ ngài."
Caesar khựng lại một chút, rồi cúi đầu.
Cô có một đôi tay rất đẹp. Tại dinh Thủ tướng, họ sẽ không yêu cầu những người như cô làm lao động chân tay. Thời gian cô làm việc tại lâu đài nhà Bush trước đây cũng chỉ chưa đầy nửa tháng.
Đôi tay này dường như chưa từng chịu khổ, giờ đây đang lặng lẽ len lỏi qua lớp vải cotton như một chú ong chạm vào nhụy hoa.
Cô dường như không bao giờ chịu ngoan ngoãn, không bao giờ biết cách yên phận.
Laura cúi đầu. Dù đang trong kỳ phát tình, Omega không được tăng cường khả năng giác quan, nhưng lại trở nên nhạy cảm hơn với mùi của Alpha.
Cô bắt được một mùi hương khác trong gió – của một Alpha khác, khiến trái tim cô như muốn nhảy khỏi lồng ngực..... Có vẻ kẻ Alpha ngoài kia không thông minh lắm.
Nếu là cô, trong tình huống này đã rời đi từ lâu.
Chứ không ngu ngốc đến mức ôm ý định chết chung mà lao vào ám sát.
Laura không thể phán đoán, cô hơi hé miệng, cần thêm không khí. Lúc này Caesar cúi xuống, anh nâng mặt cô lên rồi ghé sát đến.
Anh trông như muốn tái hiện lại nụ hôn khi nãy.
Laura nhắm mắt.
Nhưng Caesar không hôn cô. Dù tư thế như đang trêu đùa, giọng nói bên tai cô lại chẳng chút dịu dàng.
"Cách cô câu giờ đáng yêu thật đấy."
Laura mở mắt.
Dái tai của Caesar vẫn còn đỏ, nhưng ánh mắt anh lại vô cùng bình tĩnh, như thể đã hoàn toàn tách biệt giữa lý trí và dục vọng. Ngay cả khi bị pheromone của cô hấp dẫn, dù ham muốn tăng cao, anh vẫn đủ tỉnh táo để đánh giá hành động của cô.
Laura bất động.
"Đồ ngốc vẫn mãi là đồ ngốc," Caesar dùng ngón cái ấn nhẹ lên má cô,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!