Chương 18: (Vô Đề)

Quãng thời gian cuối cùng của năm cấp ba, những tháng sau cùng của năm học và những ngày còn lại được ở bên nhau. Đây là lúc mà mọi học sinh bận rộn cho việc định hướng tương lai của mình.

Trong khi mọi người đang bận bịu, lo lắng, hối hả để điền hồ sơ thi đại học. Đăng ký các nguyện vọng vào những trường mà mình ưa thích, thì Tuấn Phong lại ngồi nhởn nhơ chống cằm nhìn bạn mình cắm cúi ghi liên tục.

"Phong ung dung sướng quá ha.

"Tuyết Vân quay xuống nhìn. Tuấn Phong khẽ cười."Mọi người mới sướng, chứ Phong thì sướng gì." Anh ra vẻ tiếc nuối.

"Mọi người được học đại học, được quen thêm những bạn mới, được ngồi ở trường mới nữa. Còn Phong thì chả được như vậy."

Nhật Thanh cảm thấy ngứa tai. "Có ai cấm ông thi đại học không. Người ta phải chăm chỉ thêm bốn năm, năm năm nữa thì mới có bằng cấp để xin việc làm. Còn ông thì đã có việc dâng tới tận miệng."

"Thanh thích đi làm không. Đi làm với Phong cho vui." Tuấn Phong nói thật lòng mình.

Nhật Thanh nhếch môi. "Tôi thích làm một stylist. Chỗ Phong có tuyển không."

Tuấn Phong lắc đầu. "Không." Anh chợt nảy ra một ý kiến. "Nhưng nếu Thanh thích thì Phong có thể giới thiệu qua bên công ty thiết kế thời trang."

"Ngay và luôn.

"Nhật Thanh vứt bút xuống bàn. Như Ý nghe thấy nên cũng quay lại đơm chuyện."Vậy Phong giới thiệu cho Ý luôn được không."

"Bà cũng thích thiết kế thời trang sao.

"Nhật Thanh thắc mắc. Như Ý ừm một tiếng."Tôi cũng thích nghề thiết kế mà. Ờ nhà tôi hay vẽ bậy bạ trong tập lắm."

Nhật Thanh ngay lập tức quay sang Tuấn Phong. "Ông hãy giới thiệu cho tôi và lơ ả nô tỳ Như Ý đó đi."

Tuyết Vân bảo vệ bạn mình. "Ông sợ mình không bằng người ta nên sợ sao."

Nhật Thanh bĩu môi. "Thích thì so tài cái chơi."

Tuấn Phong mỉm cười. "Phong giới thiệu hai người luôn." Anh nhìn Tuyết Vân thắc mắc. "Còn Vân thì định làm nghề gì."

"Vân thích làm phóng viên. Sau này Vân muốn vào làm cho một tòa soạn lớn nào đó." Tuyết Vân kể về ước mơ của mình.

Tuấn Phong ầm ờ giây lát. "Tòa soạn V được không."

"Tòa soạn V.

"Tuyết Vân há hốc mồm ngạc nhiên. Tuấn Phong khẽ cười."Ừm, tòa soạn V. Nó có được coi là một tòa soạn lớn không."

"Lớn lắm luôn ấy." Tuyết Vân mừng rỡ khôn cùng. "Phong định giới thiệu Vân vào làm sao."

"Không." Tuấn Phong lắc đầu. "Phong làm sao có thể giới thiệu Vân vào làm được."

Tuyết Vân như vừa rớt từ trên trời xuống dưới đất. "Vậy Phong nói với Vân làm gì."

Tuấn Phong nghiêm túc. "Phong chỉ giới thiệu mọi người ứng tuyển vào. Công ty sẽ tạo điều kiện đào tạo và hướng dẫn cho mọi người. Còn việc sau này mọi người có trụ lại được hay không, hoặc có được nhận việc hay không, thì tùy vào năng lực của mọi người."

Anh muốn nói với ba người họ rằng, phải làm việc bằng chính tài năng của mình, chứ không phải dựa dẫm vào ai đó.

"Vậy là Phong vẫn giới thiệu cho Vân với mọi người phải không.

"Tuyết Vân liền vui trở lại. Tuấn Phong gật đầu."Ừm, Phong sẽ giới thiệu cho mọi người."

Như Ý chợt nhận ra một điều. "Mà khoan, bộ nhà Phong quen biết được nhiều người làm trong công ty lớn vậy sao."

Tuấn Phong nhanh trí nói láo. "Đâu có." Anh khẽ cười. "Tại ông chú Phong làm bên nhân sự nên quen nhiều người ấy mà. Phong cũng được ông chú giới thiệu đi làm đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!