Lúc cô trở lại, Tạ Thiệu và Mễ Tiếu đã ra khỏi phòng trong.
Tô Nhạc gật đầu chào hỏi.
Nhìn thấy Tô Nhạc trở về, Tạ Nam lập tức mỉm cười: "Chị Nhạc, chị trở lại rồi.
"Tô Nhạc mỉm cười gật đầu, đi đến bàn làm việc của mình rồi ngồi xuống. Trong suốt quá trình, Tạ Thiệu vẫn luôn cúi đầu ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách cách đó không xa."Khụ
"Trịnh Thông đưa tay lên miệng ho nhẹ một cái. Tô Nhạc ngẩng đầu thì thấy Trịnh Thông đang lẩm bẩm gì đó. Tô Nhạc gật đầu, sau đó cô đứng dậy đi tới bên cạnh Tạ Thiệu:"Cần em làm gì?
"Tạ Thiệu ngẩng đầu mỉm cười với Tô Nhạc, chỉ là, Tô Nhạc thấy nụ cười đó quá khó coi. Cô không nhìn nổi nữa. Cô nhìn đi nơi khác:"Phiên tòa của Hiển Ninh sẽ diễn ra sau năm tháng nữa. Sau phiên tòa sơ thẩm thì sáu tháng sau mới có thể kháng cáo, hiện tại mới chỉ qua chưa đầy một tháng."
"Tiếu Tiếu muốn ly hôn, tôi biết mình không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, tìm người khác thì tôi không tin tưởng được, nên chỉ có thể tìm tới em."
Tô Nhạc gật đầu: "Bao lâu nữa mở phiên tòa?"
"Cuối tuần."
Tô Nhạc gật đầu: "Được.
"Không hề có chút do dự nào. Nói xong, cô quay sang hỏi Mễ Tiếu:"Cô là nguyên cáo hay bị cáo?"
"Nguyên cáo.
"Mễ Tiếu trả lời, nhưng cô ta lại nói với Tạ Thiệu. Tạ Nam ở một bên không nhịn được:"Chị Mễ Tiếu này, cô giáo của chị không dạy chị lúc trả lời người khác phải nhìn vào mắt người ta à?
Chút tôn trọng người khác cũng không có ư?"
"Tạ Nam." Tạ Thiệu lên tiếng.
"Anh, bao nhiêu năm rồi mà anh vẫn còn thiên vị họ Mễ này như vậy à?"
"Em làm xong công việc của mình chưa?"
"Xong rồi." Tạ Nam nói: "Anh nhìn kỹ đi, chị ta không phải Mễ Tiếu anh biết trước kia đâu, hai người đã chia tay rất nhiều năm rồi, người ta cũng kết hôn rồi ly hôn rồi đấy."
"Trịnh Thông, dẫn con bé vào phòng trong."
Nghe thấy mình phải đi vào phòng trong, Tạ Nam lập tức bùng nổ: "Em không đi.
"Nhưng mà một cô gái sao có thể mạnh mẽ bằng một người con trai được? Bên ngoài chỉ còn lại ba người. Tạ Thiệu cười với vẻ có lỗi:"Bị anh chiều hư rồi."
Mễ Tiếu lắc đầu: "Không sao đâu, Tiểu Nam vẫn luôn như vậy mà."
Tô Nhạc rũ mắt chờ hai người nói xong thì cô mới mở miệng nói:
"Có thể nói một chút về tình hình của cô không? Thời gian mở phiên tòa của cô quá gấp, chúng tôi cần tranh thủ thời gian để hiểu rõ tình hình của cô. Cũng xin cô hãy nói thật, đừng giấu giếm điều gì cả."
Tô Nhạc nói đến giấu giếm, khiến sắc mặt Mễ Tiếu có chút không tốt: "Giấu giếm? Tôi có thể giấu giếm cái gì?"
"Tô Nhạc không có ý gì đâu, em càng nói ra nhiều thì càng có cơ hội thắng kiện." Tạ Thiệu giải thích.
"Tôi đã thấy rất nhiều khách hàng giấu giếm sự thật, và vì những chuyện này mà cuối cùng họ đều thua kiện, chẳng hiếm trường hợp như vậy đâu. Nếu cô muốn thắng kiện và muốn ly hôn thì phải hoàn toàn tin tưởng luật sư của cô. Nếu ngay cả điều này mà cô cũng không làm được, vậy xin lỗi, cô hãy tìm người khác đi." Không đợi cô ta trả lời, Tô Nhạc đã đứng dậy bước về phía bàn làm việc của mình.
"Tô Nhạc." Tạ Thiệu kéo cô lại: "Thời gian gấp rút quá, nếu như không phải không tìm được người thì Tiếu Tiếu cũng sẽ không tới tìm tôi.
"Vì vậy ư? Vậy nên anh không để ý đến trong lòng mình có bao nhiêu khó chịu cũng muốn giúp cô ta? Cô lại quay đầu lại, Mễ Tiếu nhìn cô và Tạ Thiệu với đôi mắt ngấn lệ:"Nếu như không phải cùng đường thì sao tôi có thể đến đây chứ? Cô cho rằng tôi muốn đến à? Tìm bạn trai cũ tới giúp tôi ly hôn? Nói ra cũng thật buồn cười."
"Kể một chút về tình hình hôn nhân của cô đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!