Ở trong nước, bác sĩ tâm thần và chuyên gia tư vấn tâm lý là hai nghề khác nhau, có người nhầm tưởng chuyên gia tư vấn tâm lý là bác sĩ tâm thần, nhưng thực tế hai nghề này vẫn có sự khác biệt lớn.
Chuyên gia tư vấn tâm lý cũng là con người, cũng có lúc mắc bệnh, điều này không có gì sai cả.
Chiều nay có kết quả kiểm tra, bác sĩ khoa tâm thần cũng đến xem, nói đơn giản về quá trình điều trị.
Cần dùng thuốc, cũng cần tư vấn tâm lý, nếu cần thiết sẽ dùng liệu pháp thôi miên.
Trong lĩnh vực tư vấn tâm lý, Mục Thiên Thừa rất am hiểu, chủ động giới thiệu vài phương pháp cho bác sĩ.
Không ngờ Mục Thiên Thừa lại hiểu rõ những điều này, vốn nghĩ anh chỉ là một bệnh nhân bình thường, nên khi nghe anh nói, bác sĩ nhìn anh với ánh mắt đầy tán thưởng.
Vì khoa tâm thần không có giường và Mục Thiên Thừa cũng không cần nằm viện lâu dài nên anh không cần phải chuyển khoa.
Những bệnh nhân bị rối loạn nhân cách không giống với bệnh nhân bị tâm thần phân liệt, khi phát bệnh, bệnh nhân tâm thần phân liệt sẽ mất tỉnh táo, làm nhiều việc nguy hiểm.
Còn bệnh nhân rối loạn nhân cách thì có hai hoặc nhiều nhân cách tồn tại trong cùng một cơ thể, khi phát bệnh, nhân cách chủ sẽ bị ẩn đi và một nhân cách khác sẽ xuất hiện, chiếm lĩnh cơ thể này.
Những hành động của họ sẽ khác nhau tùy theo từng nhân cách, có người như Ngải Thiên rất nguy hiểm, nhưng cũng có nhân cách nhút nhát ngây thơ. Điều quan trọng nhất là tất cả các nhân cách đều có ý thức tỉnh táo và có thể giao tiếp được.
Những bệnh nhân rối loạn nhân cách không nghiêm trọng có thể ở nhà, chỉ cần định kỳ đến bệnh viện điều trị là được.
Về môi trường thì cần phải ấm áp, thoải mái, không cần có áp lực quá lớn, không được kích động.
Cuối cùng, trước khi rời đi, bác sĩ dặn dò vài điều, Tô Nhạc gật đầu ghi nhớ cẩn thận.
Nhìn thấy Tô Nhạc nghiêm túc như vậy, Mục Thiên Thừa mỉm cười. Quay đầu lại thấy Mục Thiên Thừa đang nhìn mình: "Nhìn gì vậy?"
Tô Nhạc hỏi, rồi ngồi xuống.
"Không nhớ cũng không sao, anh chính là một chuyên gia tâm lý mà!"
"Đúng rồi, đúng rồi!"
"Nhà anh cũng có sách về lĩnh vực này, em có thể xem."
Tô Nhạc nghiêng đầu suy nghĩ: "Khi nào anh khỏi bệnh, anh có thể giúp em giảm stress miễn phí được không? Em sợ bị áp lực quá lớn!"
"Gì cũng miễn phí cho em hết."
"Chỉ những lần đầu thôi chứ?"
"Cả đời đều miễn phí.Đến tối. Tô Nhạc:Em muốn ở lại."
Mục Thiên Thừa: "Anh có ảnh, sẽ không nhớ em nhiều đâu."
Tô Nhạc: "Ảnh anh chụp nhìn lâu không tốt cho mắt."
Mục Thiên Thừa: "Anh chỉ nhìn một chút trước khi ngủ thôi."
Tô Nhạc: "Em muốn ở lại, có gì cần còn tiện tìm bác sĩ."
Mục Thiên Thừa: "Có chuông gọi mà."
Tô Nhạc tức giận: "Em là bạn gái anh, em có quyền thực hiện nghĩa vụ của bạn gái.
"... Tại sao lại cảm giác như đang nâng lên tầm quốc gia vậy? Mục Thiên Thừa cười:"Anh đâu có ngăn em thực hiện quyền của mình. Dạo này em mệt mỏi quá, nên nghỉ ngơi cho tốt đi."
Tô Nhạc không chịu: "Đợi anh xuất viện rồi em mới nghỉ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!