Chương 33: (Vô Đề)

Ngày hôm sau, sáng sớm, Tô Nhạc cầm tài liệu đã chuẩn bị và đơn kiện ly hôn đi đến tòa án.

Lý Quế Anh bị thương, đi lại không tiện, đương nhiên là do cô đại diện.

Sau khi nộp đơn kiện, việc còn lại là chờ tòa án nhận đơn, xét duyệt và lập hồ sơ.

Tô Nhạc đi thẳng đến tòa án, sau đó lại đi bệnh viện rồi quay về văn phòng luật sư.

So với hôm qua, hôm nay Tiểu Bảo tinh thần tốt hơn nhiều, thấy Tô Nhạc cũng không còn lảng tránh như trước.

Tô Nhạc bước lại gần mỉm cười: "Tiểu Bảo, khá hơn chưa?"

Tiểu Bảo gật đầu: "Hôm qua anh tiên đã cho con ăn một viên kẹo tiên bảo vệ, anh ấy nói sau khi ăn vào thì bệnh sẽ từ từ khỏi, mà cũng sẽ không bị đánh nữa.

"Thật sự có hiệu quả, so với hai ngày trước, hôm nay Tiểu Bảo dù vẫn còn sợ hãi nhưng đã dám mở miệng nói chuyện. Tô Nhạc gật đầu:"Tiểu Bảo ngoan lắm.

"Nói tình hình với Lý Quế Anh xong rồi cô về văn phòng luật sư. Vừa đến dưới lầu, Tô Nhạc có chút ngạc nhiên, sáng nay Mục Thiên Thừa không đi ăn sáng, bây giờ cửa phòng tư vấn đóng chặt, lại liên tưởng đến sự kỳ lạ tối qua, trong lòng có chút lo lắng, cầm điện thoại lên gọi. Đợi một lúc, chuông reo:"Tô Nhạc, có chuyện gì vậy?"

"Anh... anh không sao chứ?" Nghe giọng anh, cô yên tâm hơn nhiều, vốn không định hỏi nhưng cuối cùng vẫn không kiềm nén được mà hỏi ra.

"Hôm nay có chút việc bận."

Mục Thiên Thừa nói, hình như đang cầm thứ gì đó, thỉnh thoảng phát ra tiếng lanh lảnh.

"Vậy anh làm việc đi." Tô Nhạc nói rồi cúp điện thoại.

Không sao, vậy là tốt rồi. Nghe anh không sao, Tô Nhạc yên tâm hơn chút.

Sáng yên tâm, nhưng trong vài ngày tới lại dần dần bất an, cuối cùng cảm giác bất an càng lúc càng lớn.

Biết anh không đến, Tô Nhạc tan làm buổi tối liền mua đồ về nhà ăn.

Bình thường ở nhà cô đều nấu mì.

Hôm nay về sớm, cô lại mua rau ở siêu thị, tự nấu mấy món ăn.

Mọi việc tiến triển thuận lợi, sáng nay Lý Quốc Chi đã nhận được giấy gọi hầu tòa, bây giờ chỉ cần cố gắng thu thập chứng cứ.

Ước tính thời gian, ngày mai đến tòa án nộp đơn yêu cầu điều tra biên bản báo án, vài ngày sau khi báo cáo giám định thương tích do bạo lực gia đình ra, sắp xếp lại lời khai của hàng xóm mà Biên Thành và Quách Hồng lấy được là cơ bản đầy đủ, sau đó chỉ chờ mở phiên tòa.

Sáng hôm sau, Tô Nhạc dậy sớm đi tòa án rồi lại đi công an.

Khi nhìn thấy cánh cổng đó, Tô Nhạc đã thấy đau đầu.

Sao cứ trốn không thoát khỏi người này vậy?

Có câu "nghĩ cái gì cái đó xảy ra

", Tô Nhạc vừa than thầm trong lòng thì Vu Anh Tuấn đã xuất hiện trước mặt! Thật muốn đâm đầu vào chết! Tô Nhạc bước tới gật đầu:"Cảnh sát Vu."

"Luật sư Tô, thật trùng hợp.

"Vu Anh Tuấn mỉm cười chào hỏi, có chút không tập trung. Tô Nhạc sơ lược tính toán, từ lần gặp gỡ lúng túng đó đến giờ đã gần hai tháng không gặp. Giờ thế này chắc là thấy lúng túng. Nói vậy, ai mà không lúng túng chứ!"Tôi vào trước."

"Vâng, cô vào đi." Vu Anh Tuấn gật đầu, đứng ở cửa nhìn ra ngoài. Tô Nhạc nhất thời tò mò cũng nhìn theo con đường trống trải đó.

Thật là sạch sẽ, chẳng có ai!

Vào trong xuất trình thẻ luật sư và các giấy tờ liên quan mới lấy được biên bản chứng cứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!