Những ngày tiếp theo, Mễ Tiếu fax rất nhiều tài liệu tới, gửi cho Tạ Thiệu trước rồi Tạ Thiệu lại chuyển cho Tô Nhạc.
Đối với chuyện này, Tạ Nam rất không hài lòng.
Buổi sáng, Tô Nhạc vừa mới tới chưa lâu thì Tạ Thiệu đã đi đến: "Tiếu Tiếu fax cái này qua."
Tạ Nam ở bên bĩu môi: "Ở văn phòng luật này bao lâu nay, lần đầu tiên em thấy một khách hàng muốn ly hôn lại ra vẻ như vậy, đúng là mở rộng tầm mắt!"
Tạ Thiệu giả vờ không nghe thấy: "Tiếu Tiếu nói, cô ấy sẽ qua đây trước ngày mở phiên tòa.
"Tô Nhạc gật đầu, cúi đầu xem tài liệu. Chờ chốc lát, thấy Tạ Thiệu còn chưa đi thì cô ngẩng đầu lên hỏi:"Còn có chuyện gì à?"
"Em cảm thấy có khả năng ly hôn được không?
"Tạ Thiệu hỏi. Tạ Nam nghe thấy câu này thì lập tức nổi giận, ném con chuột trong tay rồi đi vào phòng trong. Anh ta hỏi về khả năng?"Không biết.
"Tô Nhạc trả lời. Cho dù Tạ Thiệu không hiểu lắm về các vụ kiện tụng ly hôn, thì xem tài liệu này xong cũng có thể hiểu được, mà bây giờ anh ta lại hỏi cô, chứng tỏ tất cả tài liệu gửi tới này anh ta chưa từng xem qua. Mà Tô Nhạc thấy những thứ này chẳng có bất kỳ tác dụng gì, còn chẳng bằng mấy câu hỏi mà cô hỏi rồi Mễ Tiếu trả lời ngày hôm đó. Đánh giá hành vi của cô ta, Tô Nhạc không cảm thấy được cô ta muốn ly hôn."Với năng lực của em, sao có thể không biết?"
Tô Nhạc bỏ tài liệu trong tay xuống, dang tay ra:
"Năng lực của em? Em làm luật sư được bao lâu rồi? Trước đây thắng kiện phần lớn là nhờ đương sự có lý, hoàn toàn tin tưởng chúng ta. Chúng ta tất nhiên sẽ thắng. Hiện tại, anh xem mấy thứ này xem? Chồng chất ở kia, thoạt nhìn rất nhiều nhưng thật sự có thể dùng tới và có lợi với cô ta thì có bao nhiêu? Đừng nói là thắng kiện, khả năng hòa giải cũng rất thấp. Lúc này hỏi em còn không bằng hỏi Mễ Tiếu rốt cuộc có muốn ly hôn hay không."
Nói xong những lời này, Tô Nhạc cảm thấy có chút quá đáng.
Tạ Thiệu đứng đó hồi lâu không nói gì, cúi đầu bất động.
"Em chỉ là…"
"Tôi biết mà." Tạ Thiệu nói với nụ cười gượng gạo: "Cô ấy đã có thời gian đến tìm thì cũng có thời gian đến để nói chuyện. Bây giờ như thế này, tôi bắt đầu nghi ngờ liệu cô ấy có thực sự muốn ly hôn hay không. Tôi sẽ đi hỏi cô ấy.
"Nói xong, anh ta quay người rời đi. Bóng lưng ấy trùng khớp với bóng lưng trong trí nhớ của Tô Nhạc, bốn năm trước anh ta cũng thế này. Cô đơn như thế. Lần trước là áy náy, lần này là đau lòng. Tạ Thiệu vừa đi vào thì Tạ Nam đi ra. Hai anh em cãi nhau bởi vì chuyện này, Tô Nhạc nhìn ra được, sau đó cô thấy Tạ Nam bĩu môi thì nói:"Tạ Thiệu không phải người vô tình vô nghĩa."
"Em ghét bộ dạng có tình có nghĩa đấy của anh ấy lắm rồi.
"Còn ba ngày nữa tới phiên tòa, Mễ Tiếu nói cô ta sẽ tới vào ngày trước khi diễn ra phiên tòa, nghĩa là còn hai ngày nữa. Tô Nhạc không biết hai ngày này còn tiếp tục nhận được những"tài liệu vô dụng" kia nữa không, nhưng mà, trong lòng cô đã biết cô ta không hề muốn ly hôn.
Cho tới tận trưa, Tạ Thiệu vẫn không hề xuất hiện, ngoại trừ phần tài liệu mà Mễ Tiếu gửi vào buổi sáng ra thì cũng không còn gửi thêm nữa.
Đến gần trưa cô mới xem xong những thứ cô ta gửi tới.
Rõ ràng có rất nhiều, nhưng thứ duy nhất có thể dùng được chỉ là vài bức ảnh.
Trong ảnh, chồng của Mễ Tiếu là Ngô Đào cùng với một người phụ nữ không có hành động gì quá thân mật, hai người nói chuyện và cười đùa rất vui vẻ. Trong hai bức ảnh tiếp theo, hành động của hai người dần trở nên thân mật hơn, và trong bức ảnh cuối cùng, Ngô Đào ôm người phụ nữ đó.
Tạ Thiệu ngồi cạnh máy tính, trên màn hình toàn là chữ, nhưng anh ta chẳng đọc được gì.
Trong đầu anh ta tràn ngập những lời Tô Nhạc vừa nói.
Về phần Tô Nhạc, từ một thực tập sinh mới vào văn phòng luật đã có thể tự mình đảm đương mọi việc, thậm chí ra tòa thắng còn nhiều hơn thua.
Cô hiếm khi nói nhiều như hôm nay, luôn bình tĩnh trước các vụ kiện, chưa bao giờ giống như hôm nay, nói với nhiều cảm xúc như vậy.
Hơn nữa, mọi thứ đều chứng minh một điều
- Mễ Tiếu không muốn ly hôn.
Đó là điều anh ta luôn phủ nhận trong lòng.
Hít một hơi thật sâu, anh ta tựa lưng vào ghế, nhìn lên trần nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!