Kha Nghê nghỉ ngơi trọn hai ngày trong căn phòng thuê.
Ba bữa mỗi ngày đều do Cảnh Tư Tồn làm "shipper", mua đủ loại món ngon về cho cô.
Thực ra, Kha Nghê không quen lắm với đồ ăn nước ngoài, mì Ý hay pizza ăn nhiều quá thì lại thèm bát mì nước nóng hổi hay mấy món xào thơm mùi khói bếp.
Sau khi về nước, khẩu vị của cô tốt hơn hẳn, nhưng Cảnh Tư Tồn vẫn cảm thấy chưa hài lòng.
Tối ngày thứ hai.
Cảnh Tư Tồn bế Kha Nghê ngồi lên đùi mình, hai bàn tay khum lại đo vòng eo mềm mại của cô.
Kha Nghê nhột, bật cười co người lại.
Cảnh Tư Tồn nói: "Gầy thế này à? Có muốn ăn khuya không?"
Anh bế Kha Nghê đứng dậy khỏi sofa, đi về phía phòng ngủ, định lấy điện thoại.
Kha Nghê ôm anh như con gấu koala bám lấy thân cây, hai tay vòng sau lưng anh, trong tay còn cầm chiếc Ipad và cây bút cảm ứng dán đầy hình mèo chó dễ thương.
Cằm cô tựa lên vai anh, khẽ nói: "Cảnh Tư Tồn, anh đừng tham quá, dù em có ăn mười bữa một ngày thì cũng không thể một hơi mà biến thành Đới Phàm Trạch được đâu."
Cảnh Tư Tồn hỏi: "Thật sự không ăn gì à?"
Kha Nghê ngập ngừng: "Mì gói… thì được."
Trong phòng thuê chẳng có gói mì nào.
Nhưng ở tiệm tạp hóa gần đó thì có đủ cả.
Cảnh Tư Tồn tắt ứng dụng đặt đồ ăn, không nói hai lời, khoác áo gió rồi xuống lầu, đội gió lớn và mưa lẫn tuyết mà đi.
Hơn mười phút sau——
Cảnh Tư Tồn trở lại, vành tai bị gió lạnh thổi đến đỏ ửng, gần giống màu lúc anh dịu dàng chạm vào cô.
Trong chiếc hộp giấy anh mang về chất đầy đồ ăn. Kha Nghê ôm Ipad lại gần xem, cảm giác như mình là vợ của một người thợ săn sống ở vùng Siberia.
Vừa nghĩ đến từ "vợ", mặt cô liền đỏ bừng, vội giơ Ipad lên che nửa mặt.
Cảnh Tư Tồn nhìn sang.
Kha Nghê vội vàng nói mình chỉ ăn nửa gói mì thôi.
Cảnh Tư Tồn cởi mũ lưỡi trai, dùng trán hơi lạnh của mình chạm khẽ vào trán cô: "Ừ, đợi anh chút."
Kha Nghê chớp mắt.
Làm vợ của người thợ săn, hình như cũng chẳng tệ.
Hai ngày nay, cô cũng không hoàn toàn rảnh rỗi.
Lúc thì vẽ, lúc thì sửa.
Cuối cùng cũng hoàn thành thiết kế logo cho studio của họ — "Neon Blue".
Kha Nghê lại xóa mấy nét vừa thêm, nghiêng đầu trầm ngâm suy nghĩ.
Từ trong bếp liên tục bay ra mùi hương cay nồng, thơm phức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!