Chương 42: “Đảo ngược trời đất.”

Ngày thứ ba liên tục ghi hình chương trình, trạng thái của hai mươi mốt thí sinh còn lại đều không được tốt.

Trong số thí sinh đã lần lượt có người ho khan, mệt mỏi và sốt nhẹ.

Hôm qua nửa đêm Tống Dực còn sinh long hoạt hổ mà đăng trong nhóm những lời chê bai tập hai.

Hôm nay thì lại giống như một quả cà tím bị sương đánh héo, mềm nhũn rúc vào ghế tựa trong khu nghỉ ngơi.

Kha Nghê cũng thấy khó chịu, cổ họng vừa ngứa vừa đau, mũi thì cay cay lại khô rát.

Zoe đi ngang qua sau lưng Kha Nghê, thấy cô đang nhấp từng ngụm nhỏ nước ấm, lại quay ngược trở lại hỏi Kha Nghê có phải cổ họng hơi khó chịu không.

Kha Nghê gật đầu.

Zoe nói cảm lạnh của cô ấy cũng bắt đầu từ ngứa họng, rồi chạy đi lục trong tủ đồ lấy ra viên kẹo ngậm nhập khẩu, khàn khàn giọng mà giới thiệu cho Kha Nghê.

Zoe nói, hiệu quả rất thần kỳ.

Kha Nghê nghiêng đầu ho vài tiếng rồi mới mỉm cười nói cảm ơn.

Zoe vốn muốn bảo không cần cảm ơn, vừa ngẩng đầu lên thì lại chạm ngay ánh mắt Cảnh Tư Tồn nhìn thẳng sang.

Zoe: "?"

Zoe hơi đỏ mặt.

Kha Nghê lại uống thêm hai ngụm nước ấm, xé bao gói kẹo ngậm rồi cho vào miệng.

Cô không ngờ đó lại là vị bạc hà.

Đầu lưỡi vừa chạm được vị đó, tim cô cũng theo đó khẽ run.

Đúng lúc ấy lại nghe thấy Zoe hỏi: "Cậu với Cảnh thân nhau lắm nhỉ?"

Kha Nghê suýt chút nữa nuốt chửng viên kẹo cứng to bằng đồng xu.

Đêm qua Kha Nghê và Cảnh Tư Tồn ngồi dưới khách sạn hóng gió, anh từng nói một câu hứa hẹn sẽ "chống lưng".

Lời ấy động đến tận tâm can.

Cả không khí cũng hóa thành mật ong đặc quánh, dính lại, ngọt lịm, tắc nghẹn ngay ở cổ họng.

Kha Nghê nghiêng đầu nhìn Cảnh Tư Tồn, rất lâu vẫn không trả lời.

Nhưng Cảnh Tư Tồn lại lấy chiếc tai nghe đang nằm trong tay cô, tự nhiên nhét vào tai mình, theo làn gió đêm khe khẽ ngân nga giai điệu trong tai nghe.

Những cọng cỏ non mọc từ khe bậc thang đung đưa khiến tim Kha Nghê bối rối.

Gió đêm ẩm ấm, khẽ lướt qua mặt.

Kha Nghê phá hỏng không khí, đưa tay che mặt hắt hơi một cái.

Cảnh Tư Tồn cởi áo khoác mỏng đưa cho Kha Nghê, lúc đó cô tưởng mình chỉ là cảm lạnh bình thường, ngoan ngoãn nhận lấy, khoác lên cùng anh đi lên lầu.

Kha Nghê quên trả áo khoác lại cho Cảnh Tư Tồn.

Mà Cảnh Tư Tồn cũng quên đưa tai nghe lại cho cô.

Lúc Kha Nghê đi ngủ, áo khoác của Cảnh Tư Tồn vẫn đặt ngay bên gối ở phía trống trên chiếc giường đôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!