Chương 14: “Lời nguyền linh hồn.”

Trong nhóm người đang chơi cờ caro, có tuyển thủ kêu ầm lên: "Đi nhanh đi, tôi xin cậu đấy! Nghĩ gì thế, mình lại đâu có đang đánh cược nhà đất đâu!"

Bên bàn trang điểm cạnh đó, chuyên viên trang điểm dịu giọng dặn dò nữ tuyển thủ đang gắn lông mi: "Keo dán lông mi hơi kích ứng, tốt nhất đừng mở mắt."

Từ tận cửa phòng hóa trang xa xa, nhân viên giao đồ ăn ló đầu vào, giọng sang sảng gọi: "Đơn giao cho cô Khúc, số đuôi 331!"

Nhân viên trong phòng cao giọng đáp: "Của tôi, của tôi đây, cứ để lên tủ ngoài cửa là được, cảm ơn nhé!"

Kha Nghê coi như không nghe thấy sự ồn ào trong phòng hóa trang, cô máy móc quay đầu, nhìn về phía Cảnh Tư Tồn.

Thoáng ngẩn ngơ vài giây.

Ánh mắt mới dần dần tụ lại tiêu cự.

Kha Nghê từ từ mới phản ứng lại được Cảnh Tư Tồn đang hỏi gì.

Cô ghét bị người khác nhìn thấu.

Đặc biệt là khi ngồi giữa một đám toàn người thông minh, lại bị kẻ thông minh nhìn thấu.

Từ cuối hành lang có người chạy đến, tiếng giày cao gót dập trên nền gạch như nhịp trống dồn dập.

Nhịp trống ngừng ngay cạnh Kha Nghê và Cảnh Tư Tồn.

Trợ lý quay phim chạy tới nói: "Những thí sinh đã trang điểm xong có thể đi theo tôi rồi."

Bên kia hành lang, thí sinh vừa thua ván caro càu nhàu thu lại điện thoại.

Bốn năm người cùng đứng dậy đi theo vào trong.

Cảnh Tư Tồn nhìn chằm chằm Kha Nghê, vẫn không động đậy.

Anh dường như đang chờ câu trả lời.

Kha Nghê lặng im, ánh mắt chống cự mà trừng Cảnh Tư Tồn.

Người tuyển thủ cuối cùng đã bước vào hành lang, vậy mà Cảnh Tư Tồn vẫn chưa có ý định đứng dậy.

Kha Nghê bèn đứng lên trước.

Khi chỉnh lại vạt váy, động tác của cô khựng lại, giấu ngón tay cái đang rớm máu vào lòng bàn tay, siết chặt nắm đấm, gần như thở dài đáp: "Cậu sẽ không hiểu đâu."

Nói xong, Kha Nghê vòng qua Cảnh Tư Tồn, đuổi theo tiếng nói cười và tiếng bước chân phía trước, đi vào trong hành lang.

Trong phim trường, ánh sáng đã được bố trí sẵn, các tuyển thủ lần lượt bước lên chụp hình.

Nhiếp ảnh gia rất kiên nhẫn, sẽ làm mẫu cho tuyển thủ thấy nên tạo dáng thế nào, cũng sẽ nhắc họ tư thế này có cần cười hay không.

Cảnh Tư Tồn đến muộn, vậy mà lại lọt ngay vào mắt nhiếp ảnh gia, bị gọi ra chụp trước.

Mấy thí sinh đùa giỡn: "Sao thế, tìm một người đẹp trai trước để làm mẫu cho bọn tôi à?"

Nhiếp ảnh gia cười: "Đều đẹp cả, đều đẹp cả."

Khi Cảnh Tư Tồn chụp hình, Kha Nghê đứng bên cạnh nhìn.

Áo sơ mi trắng của anh không còn xộc xệch hở cả cổ như lúc gặp trong phòng hóa trang nữa, chỉ cởi đến khuy thứ ba, trong khuy còn cài thêm vài món trang sức sáng lấp lánh.

Anh ngồi trong ánh sáng, ngẩng cằm theo chỉ dẫn của nhiếp ảnh gia, mí mắt cụp xuống, ánh nhìn hướng về ống kính.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!