Chương 437: Chúng Ta Cùng Nhau Trở Về Nhà (Đại Kết Cục)

"Bọn họ chưa từng phái người tới phòng của Vân Hạo Nhiên?!"

Vân Sương khẽ ngẩn người, trong khoảnh khắc như có tia chớp loé lên trong đầu, nhưng quá nhanh khiến nàng không sao nắm bắt được.

Nàng lập tức ngồi bật dậy, lạnh giọng nói: "Vậy lúc đó, rốt cuộc các ngươi vì sao lại đi uy h**p vị lang quân ấy?!"

Ngụy Nhị Lang bật cười trầm thấp, không mang theo cảm xúc gì: "Ta đi uy h**p hắn, tự nhiên là… có người sai khiến. Các ngươi đặc biệt đến tìm ta vì hắn, hẳn là vì hắn có điểm gì đó đặc biệt? Kỳ thực, ta khi ấy cũng nghĩ như vậy…"

Ánh mắt Vân Sương khẽ mở lớn.

Ngụy Nhị Lang tiếp tục, chậm rãi mà vô cảm nói ra.

Đến nước này rồi, cũng chẳng có gì phải giấu giếm nữa.

"Hồi đó… Mộc thừa tướng nhìn ra ta có tình cảm với Uyển Đình, đích thân đề bạt ta, giao việc cho ta làm. Bởi vì thái độ của Mộc thừa tướng, ở Ngụy gia… ta rốt cuộc cũng có chỗ đứng, phụ thân ta… cũng chịu nhìn ta bằng ánh mắt khác.

Sau đó, tất cả mệnh lệnh ta nhận được đều do Mộc thừa tướng thông qua phụ thân ta mà truyền đạt, chỉ những chuyện đại sự thật sự trọng yếu, ông ta mới trực tiếp gặp ta.

Chuyện uy h**p tên thí sinh họ Vân kia, chính là do Mộc thừa tướng đích thân tìm ta, nói rằng, Bình vương đích thân nhắn với ông ta rằng, tên thí sinh họ Vân ấy rất có thể đã biết được điều gì không nên biết, phát hiện ra việc chúng ta kết minh với Bình vương, nên bảo ta… đi dò xét thực hư…"

Vân Sương cau mày, "Bình vương đích thân nói với Mộc thừa tướng? Hắn có nói rõ thí sinh ấy biết chuyện gì không?"

Ngụy Nhị Lang chậm rãi lắc đầu, "Không… Bình vương chỉ nói, có một lần, hắn gặp tên thí sinh họ Vân ấy trên đường đến nhà Chương học sĩ, lúc đó hắn đang cùng người bên cạnh nói chuyện về việc kết minh với Mộc thừa tướng, không biết có bị nghe lén hay không. Chỉ là, hắn đã rời kinh nhiều năm, trong triều làm việc bị nhiều phe cánh kiềm chế, không tiện tự mình điều tra, nên mới nhờ Mộc thừa tướng ra tay…"

Không đúng, không đúng!

Vân Sương hít sâu một hơi, hỏi: "Vậy hắn có nhắc đến chuyện Chương học sĩ từng đến Ninh Châu vẽ địa đồ không?!"

"Địa đồ?"

Ngụy Nhị Lang nhíu mày, thần sắc hiện vẻ nghi hoặc, lắc đầu chậm rãi mà chắc chắn: "Không có, ta chưa từng nghe nói đến bản địa đồ nào.

Chỉ biết rằng, sau khi ta mất dấu thí sinh họ Vân kia, Mộc thừa tướng liền nói ta không cần tiếp tục theo dõi nữa, ông ta sẽ phái người khác đi."

Vậy thì, người đã phái người đột nhập phòng Vân Hạo Nhiên tìm kiếm, chỉ có thể là Bình vương!

Người thực sự đang truy tìm mấy tấm địa đồ kia, chính là Bình vương!

Nhưng tại sao Bình vương lại không nói chuyện này cho Mộc thừa tướng? Hắn đang muốn giấu điều gì khỏi Mộc thừa tướng?!

Mà đội quân tại Ninh Châu, chính là do hắn và Khang vương cùng nhau nuôi dưỡng…

Trong đầu Vân Sương, như tia chớp lóe lên, đột ngột quay sang nhìn Ngụy Nhị Lang, trầm giọng hỏi: "Mộc thừa tướng có biết việc Bình vương và Khang vương đã sớm kết minh?!"

Lần này, đến cả Ngụy Nhị Lang vốn luôn vô cảm cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc, song rất nhanh, hắn cẩn trọng đáp: "Ta… chưa từng nghe nói Bình vương và Khang vương kết minh, ta chỉ biết Mộc thừa tướng có minh ước với Bình vương.

Chỉ là… dù ta làm việc cho Mộc thừa tướng, nhưng không phải tâm phúc của ông ta, nhiều việc cơ mật, Mộc thừa tướng đều không nói với ta…"

Cho nên hắn cũng không chắc, liệu Mộc thừa tướng có biết việc Bình vương và Khang vương kết minh hay không.

Vân Sương khẽ gật đầu, trong lòng lại cuộn trào sóng lớn, đột ngột đứng dậy, rảo bước ra khỏi đại lao.

Do Dã nhanh chóng theo sau nàng, hỏi: "Sương nương, muội nghĩ ra điều gì rồi sao?"

Vân Sương đột nhiên khựng bước, quay đầu nhìn hắn, trầm giọng nói: "Bình vương đang giấu Mộc thừa tướng một chuyện! Mà điều bị giấu giếm đó rất có thể chính là việc hắn đã kết minh với Khang vương từ trước! Ta biết trong cung vẫn đang thẩm tra người nhà họ Mộc, Mộc thừa tướng có nhắc gì đến chuyện có liên quan Khang vương không?"

Do Dã sững người, gật đầu đáp: "Dĩ nhiên đã hỏi rồi, từ khi Bình vương và Khang vương phát binh mưu phản, chúng ta đã hỏi Mộc thừa tướng chuyện này, Mộc thừa tướng lại nói, chuyện của Khang vương không liên quan gì đến ông ta, từ đầu đến cuối ông ta chỉ tiếp xúc với Bình vương – con cáo già đó. Chỉ là chúng ta không dám chắc, liệu có phải ông ta đang nói dối để giảm nhẹ tội trạng…"

Mà việc thẩm vấn nhà họ Mộc vẫn đang tiến hành, nhiều chuyện chưa thể đưa ra kết luận cuối cùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!