48 người thanh niên trai tráng chia làm ba đợt, mỗi đợt 16 người.
Tính luôn cô có một cách gọi là 17P.
Nhóm đầu tiên xếp hàng dựa theo độ tuổi trung bình.
Những người đàn ông lộ ra cảm xúc vô cùng thèm khát làm tình với nữ chủ nhân, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi phía trước.
Từ cặp vú trắng nõn đến một khe nhỏ dưới bụng bằng phẳng.
Nếu không phải Rambo dùng gậy vẫn luôn kiểm soát rất có thể gặm nuốt cô gái tuyệt đẹp đến xương cốt cũng không còn.
Bạch Tuyết Thường cảm thấy ớn lạnh.
"Đừng sợ, bọn họ sẽ không làm gì em.
Tộc Tê Giác thiếu phụ nữ, đàn ông xếp hàng chờ làm tình không phải một
- hai lần.
Họ vẫn luôn như thế, ít nhiều gì cũng đã quen." Ellen nhân cơ hội bóp vú cô vẻ an ủi: "Đừng nhìn bọn họ giống như bị điên, kỳ thật có thể chịu đựng."
Bạch Tuyết Thường vùi đầu vào trong khuỷu tay Ellen.
Thương và Ưng không có ở đây, chỉ có Ellen có thể cho cô một chút cảm giác an toàn.
Ellen tục xoa bóp vú cô, một tay đi xuống tách hai môi âm hộ giữa hai chân cô ra, tìm được âm đế nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn.
Cơ thể Bạch Tuyết Thường rất nhạy cảm, mới sờ mấy cái đã làm cho âm hộ của cô ướt dầm dề.
Rambo kêu nhóm đàn ông đầu tiên đến, là ba cha con.
"Người cha kia 35 tuổi, hai đứa con trai là cặp sinh đôi 22 tuổi.
Bọn họ có phải trông rất đẹp trai hay không, dương vật cũng rất thô to nữa! Lúc bà tù trưởng còn sống rất thích người cha kia, chịu sinh con cho ông ấy, chính là hai thằng nhóc này.
Lúc bọn nó 12 tuổi đã bị bà tù trưởng phá thân.
Sau đó ba cha con cùng hầu một vợ.
Cho đến khi bà tù trưởng khó sinh chết đi." Ellen giải thích.
Đối với loại hành vi loạn luân của người tiền sử Bạch Tuyết Thường đã thấy nhiều nên không trách.
Khi mới đến Đường Bộ, đại tù trưởng đang đùa giỡn dương vật một cậu bé 11-12 tuổi.
Sau đó Ưng nói cho cô biết đứa trẻ kia là kết tinh của Alex và đại tù trưởng.
Alex bởi vì dương vật thô to khác thường, một lần đã được đại tù trưởng Đường Bộ cưng chiều.
Nhưng tính tình y bướng bỉnh không biết làm hài lòng phụ nữ, dần dần bị bỏ rơi.
Ba cha con trần truồng đi tới.
Ellen nhặt lên một dây da thú trói chặt cổ hai tay Bạch Tuyết Thường lại.
"Đừng trói quá chặt."
"Quá lỏng anh lo lắng em có thể thoát ra."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!