Chương 41: Bị Bắt Bị Cưỡng Hiếp Bị Làm Nhục

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Cách đó không xa có một con nai tiến vào mục tiêu, dựa vào quan sát của Bạch Tuyết Thường cũng khoảng 50 mét, đối với người mới 50 mét không tính gần.

Hưu! Ưng buông lỏng dây cung, mũi tên đi như sao băng.

Bạch Tuyết Thường thầm nghĩ lực cánh tay của Ưng thật mạnh.

Con nai ở đằng xa kêu một tiếng, mông cắm một mũi tên chạy vào rừng.

Ưng nhíu mày: "Anh muốn bắn vào mắt nó, nhưng bắn trật."

Bạch Tuyết Thường lại vui vẻ ôm lấy eo hắn: "Lần đầu tiên có thể bắn trúng mục tiêu.

Ưng, anh làm tôi quá ngạc nhiên, anh chính là thiên tài."

Quán quân thế giới lần đầu tiên đi lên trường bắn cũng chưa chắc sánh được với hắn.

Thương nhìn thấy hai mắt tỏa sáng, tháo trường cung vác ở trên lưng xuống.

Dựa theo hướng dẫn của Bạch Tuyết Thường giương cung cài tên, nhắm vào một con gà rừng kiếm ăn nơi xa, hưu bắn xuyên qua.

Con gà kia vùng vẫy bay đi, ngay cả cọng lông gà cũng không rớt xuống.

Đôi mắt xanh đậm của Thương hiện lên một tia ảm đạm.

Ông quả nhiên là già rồi, sức mạnh còn thua con trai trẻ tuổi.

Bạch Tuyết Thường an ủi ông: "Không có ai lần đầu tiên đã thành công.

Ba ba có thể bắn mũi tên xa như vậy đã không tệ rồi.

Hôm nay phải tập trung học tập bắn tên, không phải săn thú, học giỏi bản lĩnh mới làm thật."

Rất nhiều người lần đầu tiên bắn tên căn bản không nắm giữ được kỹ thuật tốt, buông dây cung ra mũi tên không có bắn ra ngoài.

Ngược lại dừng ở dưới chân, đó mới gọi là buồn bực.

Jesse, Carlos, Ares, David, Huy...! sôi nổi lấy trường cung từ trên lưng xuống tìm mục tiêu.

Con mồi trong rừng rất phong phú.

Những con dã thú lớn thỉnh thoảng xuất hiện.

Những dã thú này cơ bản đều là động vật sống đơn độc.

Khi nhìn thấy số lượng con người nhiều không dám trêu chọc.

Nhưng bởi vì chạy trốn chậm, ngược lại ăn mũi tên công kích.

Trên không trung có rất nhiều loài chim Bạch Tuyết Thường biết và không biết.

Gà rừng và vịt ngỗng hoang dã rất nhiều, mở cánh ra rộng khoảng 5-6 mét to hơn đại bàng tiền sử rất nhiều.

Bạch Tuyết Thường nhìn những con chim có cánh rộng và móng vuốt đã không cảm thấy ngạc nhiên.

Loài chim rất thông minh, chúng nó thỉnh thoảng công kích con người đi lẻ loi.

Nhưng đối với con người kết đội lại giữ khoảng cách.

Con người không muốn trêu chọc chúng nó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!