Chương 28: Yêu Bên Bờ Sông

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Từ trên lối đi nhỏ xuyên qua một tia ánh sáng mỏng manh, làm cho không gian hang động không lớn này thoạt nhìn không quá u ám.

Bạch Tuyết Thường ngồi dậy, da lông từ trên người rơi xuống, cơ thể không mặc gì lỏa lồ ra.

Đôi mắt xanh thẳm của Ưng tối sầm lại, túm lấy cặp vú của cô lấy thưởng thức.

"Anh ơi, tôi không muốn làm tình trong động." Bạch Tuyết Thường cầm dương vật cương cứng của hắn, một tay còn lại chỉ vào cửa động: "Cửa hang quá lớn, đàn ông qua lại trên lối đi có thể nhìn thấy."

"Cục cưng mắc cỡ à?" Ưng cúi đầu cắn một cái lên nụ hoa của cô, quay đầu lại kêu Ade đang canh giữ ở cửa hang tiến vào lấy một cái áo sơ mi màu đỏ trong ba lô y giữ bên người.

"Tôi muốn đến bờ sông tắm rửa một chút." Bạch Tuyết Thường lôi ra một bộ đồ bơi ba mảnh màu hồng phấn trong ba lô mặc lên trên người, làm tình với mười mấy người đàn ông làm cho trên người dính dính.

Nếu không phải lo lắng nước sông ban đêm quá lạnh tám vào sẽ cảm lạnh thì làm gì đợi đến bây giờ.

Làn da Bạch Tuyết Thường trắng hồng mềm mại mặc vào đồ bơi ba mảnh màu hồng phấn đẹp đến long trời lở đất.

Ưng và Ade nhìn đến ngây người.

Bạch Tuyết Thường giẫm lên da thú, dáng người cành liễu dạng xoắn, múa mấy động tác bay dừng lại mỉm cười ngọt ngào: "Đẹp không?"

Ưng lần đầu tiên nhìn thấy điệu nhảy tuyệt đẹp như vậy, nhìn đến ngốc, mất một lúc mới tìm thấy giọng mình: "Chủ nhân của tôi là người đẹp nhất."

"Chủ nhân thật đẹp!" Ade nói.

Ưng duỗi tay ôm eo nhỏ Bạch Tuyết Thường bị cô tránh ra.

"Anh và ba ba suốt ngày ôm tôi, tôi sợ thời gian dài sẽ mất đi khả năng đi lại mất." Bạch Tuyết Thường cầm lấy một bộ da lông bao ở trên chân.

Đây là đôi vớ Thương khâu cho cô, tối hôm qua lúc làm tình đôi vớ này vẫn chưa hoàn thành xong.

Trong đêm tối, không biết Thương làm sao khâu được đôi vớ này.

"Đêm qua cha thừa dịp em ngủ rồi ra đống lửa ở ngoài động khâu.

Ông ấy biết em cần gấp nên không thể chậm trễ."

Đôi mắt đẹp của Bạch Tuyết Thường hiện lên sương mù nhàn nhạt, ôm cổ Ưng nức nở nói: "Mọi người đối xử với tôi thật sự quá tốt.

Tôi không biết nên báo đáp như thế nào."

"Em là chủ nhân của chúng tôi, đối xử tốt với em như thế nào cũng là điều dĩ nhiên." Hai tay Ưng vòng qua ôm Bạch Tuyết Thường lên.

"Đã nói tôi có thể tự mình đi mà!"

"Nhưng tôi thích ôm em đi thì thế nào."

Bạch Tuyết Thường vòng tay ôm lấy cổ hắn: "Anh Ưng, tôi thích anh xem tôi trở thành em gái." Mà không phải vợ!

Anh em là có huyết thống, một người phụ nữ ở trước mặt chồng, có hai thân phận vợ và em gái thì quan hệ càng thêm thân mật và bền chắc hơn.

Đáng tiếc, không phải người thân! Rồi sau đó lại cười, người thân không phải là loạn luân sao?

Đầu tiên đi đến con sông gần đó tắm rửa.

Ưng để cho cô ngồi trên đùi mình, ngón tay chia nhau cắm vào âm hộ và cúc huyệt của cô moi tinh dịch còn sót lại bên trong ra: "Trực tràng của em không còn chặt như vậy nữa, hẳn là có thể yêu cửa sau với tôi phải không?"

Dương vật của hắn quá thô to, hắn sợ làm đau cô, vẫn luôn chịu đựng không yêu cửa sau.

Nào biết mới vừa nói xong cảm thấy trực tràng cô căng thẳng, vội an ủi nói: "Em nếu sợ hãi thì chờ một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!