Ưng tách ra cúc huyệt hồng hào của chủ nhân, tay phải dựng thẳng gậy gỗ lên chậm rãi cắm vào động thịt hồng hào nhỏ.
Nhìn cúc huyệt cắn nuốt một đoạn gậy gỗ, trong lòng hắn giống như đốt lên một ngọn lửa, ước gì có thể dùng dương vật kia cắm vào cả gốc.
Hắn dùng ngón tay ấn nếp uốn chung quanh cúc huyệt cô, gậy gỗ trên tay phải không ngừng đẩy mạnh vào trực tràng.
"Tôi không thoải mái, Ưng, cầu xin anh.
Tôi muốn đi đại tiện."
"Đừng sợ, đây là phản ứng tự nhiên, thích ứng sẽ tốt.
Phụ nữ Đường Bộ đều làm như vậy, không có gì ghê gớm."
"Nhưng mà tôi không cần, tôi không thích." Bạch Tuyết Thường dùng sức đá đạp lung tung, hy vọng nhảy xuống đùi hắn.
Tay cô vòng ra phía sau muốn bắt lấy gậy gỗ rút ra ngoài.
Ưng bắt lấy hai tay quấy rối của cô, thấy trên tảng đá đặt một miếng vải mỏng.
Theo cô nói đây là khăn tay, hắn nhặt lên cột hai tay cô lên đầu.
"Ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không đau! Tôi bảo đảm, gậy gỗ không to."
"Không to tôi cũng không cần, muốn thì anh tự cắm mình đi."
"Nói cái gì đó?" Ưng cảm giác bị xúc phạm nên tát một cái đánh lên trên mông cô.
Đàn ông trong Đường Bộ tự chơi đùa với thân thể của mình phải bị treo lên, treo cho đến chết thì thi thể bị kéo lên trên núi cho sói hoang ăn.
Trong Đường Bộ đã từng có một người đàn ông bị treo lên ba ngày ba đêm, treo thành thây khô.
Trong Đường Bộ, thân thể đàn ông thuộc về chủ nhân.
Bao gồm tài sản, suy nghĩ và tất cả đều thuộc về chủ nhân.
Một cái tát này thật sự nặng.
Bạch Tuyết Thường đau đến chảy ra nước mắt.
Ưng chui đầu xuống mông cô hôn lên hai cái, dùng đầu lưỡi liếm liếm dấu tay: "Chủ nhân, về sau đừng nói bậy như vậy, sẽ đưa tới tai họa cho tôi."
"Nhưng mà...! cúc huyệt cắm gậy gỗ rất khó chịu."
"Đau không?" Ưng đang suy xét có nên đổi cái nhỏ hơn hay không, để cho cô dần dần thích ứng.
"Cũng không phải quá đau, nhưng vẫn luôn muốn đại tiện.
Trong trực tràng có cái gì sắp ra.
Tôi......! tôi muốn đi......" Bạch Tuyết Thường không muốn nói ra chữ tế nhị kia.
Ở trong suy nghĩ của cô, phụ nữ ở trước mặt đàn ông nói ị phân rất chướng tai gai mắt.
"Muốn ị phân phải không?" Ưng cười.
"Ừhm." Bạch Tuyết Thường đỏ mặt theo.
Ưng lại đẩy mạnh gậy gỗ vào cúc huyệt thêm một đoạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!