Chương 25: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mứt Chanh

Tác giả có lời muốn nói:

Gần đây giáo Sư thật "ngầu" nhỉ, cứ xuất hiện hoài! Hmm, mọi người thích Mộ Kiêu Dương hơn hay giáo Sư hơn đây?

Hic, lúc nãy tôi kiểm tra lại, cái hình trái tim mà Mộ Kiêu Dương viết (yêu) lại thành dấu hỏi chấm. Thật sự mất cảm xúc luôn. Thôi được rồi, các bạn thông cảm nhé. Mình chẳng thể làm gì khác ngoài chú thích trong ngoặc rằng đó chính là biểu tượng trái tim tượng trưng cho tình yêu. Buồn ghê!

Cô gái nhỏ trước mặt, lúc mới nhìn thấy Gallium (Ga) thì phản ứng thế nào nhỉ?

À, cứ như đang mong chờ một viên kim cương vậy!

Phản ứng đó của bạn học Tiêu khiến Mộ Kiêu Dương cảm thấy vô cùng thích thú.

Kim cương sẽ có, tình yêu ngọt ngào sẽ có, và một lễ cưới hoàn mỹ cũng sẽ có! Mộ Kiêu Dương suy nghĩ nhanh như chớp, khi ngẩng đầu lên lại chạm phải ánh mắt to nũng nịu của cô, cứ nhìn anh như vậy tựa đang chờ đợi điều gì đó.

Mộ Kiêu Dương khẽ ho một tiếng, giọng nói trầm ấm: "Điềm Tâm, điều anh sắp làm không chỉ đơn thuần là một thí nghiệm." Thấy vẻ mặt chờ mong nhìn anh không nói lời nào của cô, trái tim anh gần như muốn tan chảy trước sự đáng yêu trong đôi mắt ấy.

Đôi mắt ấy đẹp đến mức không thể nhìn lâu, vì nếu không, cả cơ thể và linh hồn anh đều sẽ bị hút vào đó mất. Hàng mi dày của anh khẽ run, ánh mắt tối đen chuyển hướng trở lại mẩu Gallium trên bàn.

Anh lấy một ống dẫn từ bên cạnh, đổ nước ấm 30 độ qua ống dẫn trực tiếp lên Gallium. Cục kim loại nhỏ không đều, thậm chí có cạnh sắc bắt đầu chuyển động, nó nóng lên tan chảy, nhanh chóng mềm ra và tròn trịa hơn, thực sự trông như một viên ngọc trai bạc kỳ lạ.

Tiêu Điềm Tâm gần như ghé sát mặt vào kính, đôi môi mím chặt, nhìn chăm chú với vẻ nghiêm túc.

Thật đáng yêu!

Ánh mắt anh quay lại Gallium. Anh dùng ống dẫn vào Gallium và hút phần lớn Gallium vào trong, sau đó, với thao tác nhanh nhẹn của anh, một màn thần kỳ xuất hiên. Anh dùng cái ống ép Gallium trở lại, nhanh chóng viết, một hơi viết thành dòng chữ nhỏ xíu: "i  u"

Cuối cùng, Gallium tạo nên dòng chữ này biến thành vô số những quả cầu nhỏ, có một điểm làm tâm, rồi từng quả một lại quay về điểm tâm và biến lại thành một khối cầu nhỏ.

Wow, đáng yêu quá

Anh đang tỏ tình, làm sao cô không hiểu chứ.

Tiêu Điềm Tâm cũng không dám ngẩng đầu nhìn anh, vì lúc này cả khuôn mặt cô, cả người cô đã đỏ bừng, như đang bốc cháy. Nói gì đi nữa cũng dư thừa vì tất cả biểu cảm trên gương mặt đều đã bán đứng cô.

Anh là chuyên gia đọc cảm xúc, mình làm sao qua mặt được anh đây?

Đáp án của cô chắc chắn là yes!

Đồng ý làm bạn gái anh.

Anh hơi căng thẳng, khuôn mặt cũng nóng bừng lên. Nếu cô chịu ngước lên nhìn anh thì sẽ phát hiện mặt anh đỏ không kém gì cô. Anh ngập ngừng: "Điềm Tâm, em…" Anh nói năng hơi run, Happy bên cạnh nóng vội hơn anh, một tiếng "Gâu", đưa chân đẩy anh một cái: "Cố lên, tỏ tình đi!"

Nhưng lúc Happy nhúc nhích vô tình ấn vào vài nút ở sau lưng, kích hoạt cuộc gọi đến một số điện thoại.

Đầu dây bên kia đã bắt máy.

"Điềm Tâm, lấy anh nhé?" Mộ Kiêu Dương vừa thốt lời đã lập tức hối hận. Anh thực sự muốn cầu hôn cô ngay lập tức, vì hai người đã lỡ mất quá nhiều thời gian. Năm nay anh 29 tuổi rồi, anh không muốn chờ thêm nữa. Chỉ vì người ấy là cô, cho nên anh vô cùng hy vọng có thể có được cô ngay tức khắc. Nhưng điều đó chỉ là chút tiếc nuối, chờ mong và bí mật nho nhỏ trong lòng anh, mọi chuyện cần đi theo trình tự. Anh hiểu điều đó. Hơn nữa, anh cũng không nên l* m*ng như vậy.

Anh nên nói là "Làm bạn gái anh nhé?" nhưng lại nói lời thật từ đáy lòng.

Quả nhiên, khi anh nói xong, Tiêu Điềm Tâm đột nhiên ngừng thở, theo đó là sự im lặng thật lâu.

Mặt cô đỏ bừng, cảm giác nóng rực vẫn chưa hề giảm, cứ như đang sốt cao. Cả người như giẫm trên bông, đầu óc quay cuồng, mọi thứ đều như không thực. Nhưng đồng thời lại có chút điên cuồng, như một con tàu trật khỏi đường ray đang lao vút qua…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!