Chương 162: Hoàn chính văn

Editor: Mứt Chanh

Khi Tiêu Điềm Tâm tỉnh lại, anh đang gục đầu ngủ cạnh giường bệnh của cô.

Nhưng cô chỉ vừa cử động, anh đã lập tức tỉnh dậy.

Mộ Kiêu Dương mỉm cười dịu dàng nhìn về phía cô: "Điềm Tâm, con của chúng ta không sao. Thằng bé rất kiên cường, lần này e là anh phải thất vọng rồi, nó sẽ là một "mặt trời nhỏ" mạnh mẽ, chứ không phải "mặt trăng nhỏ" mà anh mong nữa."

Anh giả vờ tủi thân khiến cô bật cười. Thật tốt quá, đứa bé không sao!

Cô khẽ vuốt mái tóc dày của anh và nói: "Không sao đâu, lần sau em sẽ sinh cho anh một "mặt trăng nhỏ"."

"Được." Anh nâng tay cô lên, khẽ đặt một nụ hôn dịu dàng.

Khi thấy cô đã tỉnh, anh ra ngoài mua cháo nóng cho cô, đút cho cô ăn, còn giúp cô lau người. Khi xong xuôi, người anh ướt đẫm mồ hôi.

Tiêu Điềm Tâm nắm lấy tay anh và nói: "A Dương, mấy ngày nay anh không được ngủ yên giấc. Anh bận điều tra vụ án, còn phải lo cho em. Đừng bận rộn nữa. Em không sao, mai là xuất viện rồi."

Cô kéo anh ngồi xuống bên giường rồi tựa vào lòng anh. Anh ôm cô, nhỏ bé như một cuộn len.

Cô biết anh có rất nhiều điều đang giấu nhưng lại không biết mở lời thế nào. Mộ Kiêu Dương thở dài và nói: "Anh tìm thấy trong nhật ký của Benjamin, ông từng ghi chép và theo dõi nhiều gia tộc, có tới hàng chục ngàn người. Người của mọi quốc gia và chủng tộc. Trong đó có cả nhà họ Lạc, nhà họ Cảnh và cả nhà họ Mộ chúng ta. Nhưng phần viết về nhà họ Mộ đã bị Benjamin xé mất, chỉ còn sót vài mảnh ghi chú, kèm ảnh quét não và bản đồ gen của anh.

Anh cũng thuộc vào nhóm người mà thiên hạ gọi là "b**n th**"."

"Vậy nên, anh nghi ngờ…" – Cô khựng lại rồi sửa lời: "Mộ Lâm sao?"

"Nhưng chẳng phải anh ấy là anh trai ruột của anh à?"

Mộ Kiêu Dương im lặng một lúc rồi đáp: "Mẹ anh quả thật đã sinh một bé trai. Ngay từ khi còn mang thai, bà đã đặt tên cho anh trai là Mộ Lâm. Nhưng khi sinh ra, đứa bé ấy không sống được. Cha anh sợ mẹ đau lòng nên đã lừa bà, đồng thời cùng với bác sĩ, y tá biết chuyện ký cam kết giữ bí mật, chỉnh sửa cả dữ liệu bệnh viện theo ý mình. Vì vậy anh nhờ Benjamin tra cũng không có bất cứ gì hữu ích. Sau đó cha mới tiết lộ, Mộ Lâm thực ra là con trai của bác hai.

Anh và hắn có quan hệ huyết thống, ngoại hình giống nhau."

"Trời ơi!" Tiêu Điềm Tâm hét lên. Họ là anh em họ!

Mộ Kiêu Dương kể hết mọi chuyện cho cô nghe. "Bác hai anh là một tên sát nhân khét tiếng ở Mỹ. Ông ta du học ở Mỹ từ năm 14 tuổi, gây án lần đầu tiên lúc 15 tuổi, đến khi 24 tuổi bị bắt, qua điều tra xác nhận đã sát hại hơn cả trăm người. Mộ Lâm là con ông ta với một người phụ nữ nào đó. Khi ấy, ông ta bị gia tộc nhà họ Mộ khai trừ và dùng mọi biện pháp để xóa toàn bộ thông tin cá nhân của ông ta.

Gia tộc họ Mộ còn dời từ nước ngoài về trong nước định cư, dĩ nhiên là muốn quên hẳn chuyện này và con người đó. Cho đến nay, đó vẫn là bí mật cốt lõi của gia tộc nhà họ Mộ, chưa từng có ai nhắc đến, cũng tuyệt đối sẽ không nhắc đến. Khi người phụ nữ ấy mang thai đã tìm đến ba anh, mong ông cho tiền và hy vọng có thể để Mộ Lâm ở lại nhà họ Mộ. Ba anh đồng ý, lúc đầu hẹn sau khi bà ta sinh sẽ mang con đến nhà anh, hai đứa trẻ sẽ cùng được nuôi. Nhưng anh trai ruột của anh không có phúc phần đó, mất sớm. Để giấu mẹ anh, ba đã cho mổ lấy thai Mộ Lâm ra khi mới tám tháng và để anh ta sống trong nhà anh, thay thế thân phận của anh trai anh."

"Còn B, giống như Jenny, là người luôn tìm kiếm câu trả lời cho việc vì sao mình lại gây ra những chuyện đó, tất cả rốt cuộc là vì sao?"

"Tại sao?"

"Cho nên, ông ta lập ra kế hoạch này, cũng đang nghiêm túc thực hiện. Ông ta hy vọng cuối cùng mỗi người đều có thể trở thành một Cảnh Lam. Nhưng ông ta lại không kiềm chế được sự tà ác trong lòng, muốn xem thử có bao nhiêu người sẽ rơi vào bóng tối vĩnh viễn."

Mộ Kiêu Dương nói một hơi xong thì im lặng. Đọc Full Tại Truyenfull. vision

Tiêu Điềm Tâm ôm lại anh, muốn dùng hơi ấm cơ thể mình sưởi ấm cho anh. Cô nhẹ nhàng nói: "May mà mọi chuyện đều đã kết thúc rồi."

"Ừ." Anh đáp, "Vài hôm nữa anh sẽ đưa em về trang viên Tường Vi dưỡng thai, mỗi ngày cùng em ngắm những đóa hải đường ngoài cửa sổ. Em thích động vật, còn có Happy làm bạn với em."

***

Sau ba ngày nghỉ ngơi ở bệnh viện, Tiêu Điềm Tâm xuất viện.

Tiêu Điềm Tâm ở lại nhà chị gái, được Tiêu Điềm Tĩnh chăm sóc. Còn Mộ Kiêu Dương trở về Hạ Hải, thuật lại chi tiết toàn bộ vụ án cho Hà Mục Đồng và những người liên quan, vì nhân cách khác của Lạc Tâm là Lý Hạo và H, cùng vụ Địch Lâm, vụ Smith, đều thuộc phạm vi xử lý của thành phố Hạ Hải.

Những ngày ở Hạ Hải, anh liên tục nhận được cuộc gọi từ phía Mỹ. Vì Mộ Lâm là người Mỹ gốc Hoa nên đã được chuyển đến bệnh viện trong nhà tù Mỹ để điều trị.

Người phụ trách bộ phận BAU nói với Mộ Kiêu Dương rằng Mộ Lâm luôn muốn gặp anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!