Chương 49: Người phụ nữ ngực to

Editor: Serein

Beta: Qiongne

Lục Gia Xuyên cúi người xuống, lấy đôi dép ở tủ giày, trên tay hơi dừng lại một chút.

Cặp dép lê màu hồng ở tầng dưới vẫn còn mới tinh, mới được sử dụng một lần, khi Chu An An chưa biến mất. Với tính cách của bản thân, trong nhà thường không có bạn bè đến chơi, mà lần đó Chu An An tới, cũng lần đầu tiên mang đôi dép lê ra để cô dùng.

Từ lúc mua cho đến giờ chỉ có mình cô đi nó.

Cũng chỉ dừng lại một lát, anh từ trong tay cầm đôi dép lê màu lam nhạt mới vẫn còn bọc giấy lót quanh.

Cô gái phía sau anh thấy vậy cảm thấy kì lạ liền nói:

"Không phải còn có một đôi rồi sao? Bác sĩ Lục, sao anh lại lấy thêm một đôi mới làm gì?"

Lục Gia Xuyên đem bọc giấy mở ra, đem đôi mới đặt vào tay cô ta.

"Đôi dép kia hỏng rồi."

Trương Oánh Nhiên nhìn vào đôi dép lê kiểu nữ kia một lúc, nhất thời không nói gì thuận theo lời mà nhận đôi dép mới, cúi người đi vào. 

Cô ta mặc một chiếc váy thấp ngực cổ chữ V, khom lưng xuống thì cảnh xuân liền lộ ra, cực kì đẹp mắt. Nhưng đến khi cô chậm chạp đi xong dép, đứng thẳng người lại thì phát hiện Lục Gia Xuyên chưa từng liếc mắt qua nhìn cô ta, mà là cực kì phong độ quay người sang hướng khác, lựa chọn đổi tầm mắt tránh đi một màn vừa rồi.

Cô ta có chút thất vọng, rồi lại ẩn ẩn cảm thấy, người đàn ông này cùng những người cô ta qua lại lúc trước không giống nhau.

Uống chén nước.

Lục Gia Xuyên xoay người lại, đem ly giấy đưa cho cô ta xong nói thẳng,

"Sách đều ở thư phòng, cô có thể tự xem cần lấy cuốn nào."

Anh dẫn đường, cô nàng đại khái nhìn quanh căn hộ, khóe môi nở một nụ cười mỉm, hai người cùng anh đi vào thư phòng.

Cách trang trí rất có phong cách, đồ nội thất thoạt nhìn đều có giá trị xa xỉ.

Cô ta nhẹ giọng hỏi:

"Bác sĩ Lục, anh ở một mình sao?"

Tuy rằng đáp án cô ta đã sớm biết khi ngày đầu tiên vừa tới khoa Mắt thông qua y tá Trần nhưng vẫn giả vờ hỏi anh.

Ừ. Tùy ý trả lời một câu, tỏ vẻ như đã khẳng định.

Lục Gia Xuyên dừng lại trước giá sách, hai tay đút túi quần. Không có áo blouse trắng, trên người anh chỉ mặc một chiếc áo hoodie màu xanh biển, bên dưới là chiếc quần tây, phảng phất cái khí chất lạnh lùng trong phòng phẫu thuật biến mất mà trở thành hơi thở nhiệt tình, ấm áp khi ở nhà.

Cảnh đẹp ý vui.

Nhìn quanh thư phòng đều là giá sách, từ trần nhà đến sàn nhà, từ vách tường bên trái đến vách tường bên phải, tất cả đều là những giá sách khổng lồ, làm người khác phải nghẹn họng nhìn trân trối.

"Giá sách thật là lớn! Không nghĩ anh thích đọc sách tới như vậy." Trương Oánh Nhiên cười rộ lên, tám chiếc răng xinh xắn thẳng tắp lộ ra, đúng chuẩn một nụ cười tiêu chuẩn của các quý cô.

Nhưng Lục Gia Xuyên không quay đầu lại, chỉ khẽ gật đầu:

"Tính cách không tốt lắm, có rất ít bạn bè, bình thường ngoài bệnh viện cũng không đi đâu khác, cho nên thời gian rảnh chỉ có đọc sách."

"Bác sĩ Lục, anh nói thật biết nói đùa."

Cô ta cúi đầu cưới, dưới hàng lông mi chợt lóe lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!