Không thể tin nổi, Hoắc Ân Đình thật sự thành công.
Mũi tên nước của hắn, không, hiện tại có thể gọi là súng nước, bắn alien thủng một đống lỗ máu, trực tiếp làm những người khác trợn mắt há hốc mồm.
"Thật quá lợi hại!" Mã Đông cảm thán không ngừng, "Thì ra thủy hệ cũng mạnh như vậy!"
Bên này huyên náo không ngừng, Ôn Triệu Minh bên kia đã đỡ hơn cũng nhìn lại đây.
Đường Húc Hải nghiêm mặt khiển trách mọi người đang quá hưng phấn: "Đừng nhao nhao lên! Bây giờ là thời điểm có thể thả lỏng à?!"
Lưu Chiêu Ngô Thiện lập tức ngượng ngùng cười, Vương Đan cùng Hollande thì đi lên trước một chút đứng bên người Hoắc Ân Đình, đối phó alien lọt lưới bên cạnh hắn.
Phó Sử Ngọ đứng ở bên trên, Hoắc Ân Đình thành công y cũng mừng nhưng không biểu hiện lên trên mặt.
Y chỉ nói với Đường Húc Hải: "Húc Hải, dị năng của anh Hoắc chỉ có thể phóng ra 10 tấn nước. Không biết anh ta phun như vậy có thể kiên trì bao lâu?"
Đường Húc Hải nhẹ giọng "Ừm" một chút, sau đó nói: "Tôi sẽ nhìn, cậu yên tâm đi."
Phó Sử Ngọ gật gật đầu, liền giương mắt nhìn chòng chọc phía trước, cảm giác hình ảnh 3D trong đầu vẫn còn tồn tại rõ ràng. Đây là lần y kiên trì lâu nhất.
Áp lực nước càng mạnh dòng nước phun ra càng nhanh, 10 tấn nước căn bản là phun không được bao lâu, nhưng điều này cũng có tác dụng rất lớn.
Lúc này súng nước của Hoắc Ân Đình bắn phá như súng máy hỏa lực mạnh mỗi phút 6000 phát, chỉ cần bắn trúng, không chết cũng bị thương.
Điều này làm cho alien tiến hóa trốn phía sau nôn nóng không thôi, cứ như vậy, đàn em của nó đều sẽ chết hoặc bị thương không còn bao nhiêu!
Liên tục tiêu diệt thêm gần hơn hai trăm con, alien tiến hóa phía sau rốt cục ngồi không yên.
"Nó đến đó!" Phó Sử Ngọ cảnh cáo la lớn.
Đường Húc Hải lập tức siết chặt chuôi đao.
Mấy người Lưu Chiêu Ngô Thiện phối hợp chém giết alien không cẩn thận bị bỏ qua.
Một lát sau, Lưu Chiêu lo sợ hô to: "Rốt cuộc là ai?!"
Lưu Bội Kỳ thấy hắn la oai oái như vậy thì nói: "Yên tâm đi, khẳng định không tìm anh!"
Mục tiêu alien tiến hóa tấn công hàng đầu đều là người lợi hại nhất, lúc này mục tiêu chắc mẩm chính là Hoắc Ân Đình.
Đúng lúc này Hoắc Ân Đình vội kêu lên: "Dị năng của tôi sắp hết rồi!"
Đường Húc Hải trầm ổn nói: "Ổn định, có thể kiên trì bao lâu thì hay bấy lâu."
"Đến!" Phó Sử Ngọ kêu to, song súng trong tay giơ lên, bang bang bang liền nổ!
Chờ viên đạn của y bay ra, alien chui ra từ trong triều alien cũng vừa lúc nhảy lấy đà, giống như đánh vào viên đạn.
"Chi!!!" Alien giận rít, vung chi trước lên, dùng xúc tua chặn hết tất cả đạn!
Đường Húc Hải ma sát bàn chân thật mạnh, hai chân vừa đạp, phi đá lên. Hắn lượn vòng trên không trung, hai tay xoay long cốt đao như lưỡi dao xay thịt.
Alien không kịp thay đổi động tác, chỉ có thể trực tiếp đụng vào Đường Húc Hải.
Long cốt đao hung hăng xẹt qua người alien, vết thương sâu hoắm phun trào máu tươi.
Đường Húc Hải đình trệ giữa không trung, ngay trong chớp mắt lướt qua người alien liền ném mạnh long cốt, rút mã tấu ra cứa nhanh qua cổ alien.
Alien chặn viên đạn đầu tiên đã rơi xuống hạ phong, ngay sau đó Đường Húc Hải lại làm nó bị thương nặng, trước khi chết bồi thêm một kích trí mệnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!