Bi thương của dân nghiện thuốc Phó Sử Ngọ khó có thể lý giải.
Tuy thoát khỏi cuộc sống cách ly nhưng sinh hoạt lại làm người ta càng thêm căng thẳng.
Bên ngoài túi ngủ của Đường Húc Hải, hắn dùng đống ván mỏng này làm thành tường vây. Hơn nữa toàn bộ vách tường chỉ có một cái lỗ duy nhất, nằm ở giữa bên hông bày ra một khoảng không coi là cửa ra vào.
Đường Húc Hải tựa một bên, vươn chân dài đạp lên cánh cửa kia. Đây quả thực là một cánh cửa tự chế, hoàn toàn chặn ánh mắt cuả những người khác.
"Rồi chưa?" Đường Húc Hải quay đầu nhìn vào trong, ôm bụng gọi. Lúc tới đánh lộn kịch liệt, sau còn lao động tay chân nửa ngày, hắn sớm đã đói đến bụng sôi ồn ột.
Tuy trong ba lô của hắn có lương thực khẩn cấp, nhưng nếu điều kiện cho phép, hắn vẫn muốn ăn đồ ăn đàng hoàng hơn!
Phó Sử Ngọ canh lò cồn, cẩn thận trông chừng nồi nước đang sôi ùn ục.
Y nói: "Mì sắp ăn hết rồi."
Phó Sử Ngọ có chút phát sầu, ba người bọn họ đều là đàn ông trong tuổi mạnh khỏe, tiết kiệm thế nào đi nữa thì mì y mang theo cũng sắp ăn sạch.
Đường Húc Hải nghiêng nghiêng đầu, nhìn váng dầu trong nồi nước, không quá để ý nói: "Đừng lo, trong doanh địa này sẽ phát thức ăn, nếu còn lo không đủ, tôi sẽ đi ra ngoài tìm một ít."
Phó Sử Ngọ cùng Ôn Triệu Minh liếc nhau, Ôn Triệu Minh hỏi: "Hiện tại tình huống trong thành không ổn, anh muốn một mình phạm hiểm?"
Mắt Đường Húc Hải chợt lóe tia sắc nhọn, nói: "Tất nhiên không rồi."
Hắn nhìn nhìn người gần đó, đứng lên đến gần hai người thấp giọng nói: "Trước có nói, bởi vì nước đã bị ô nhiễm, hiện tại trong doanh đã bắt đầu quản chế nước uống, một người một chai mỗi ngày, anh cảm thấy có thể kiên trì bao lâu?"
Mày Ôn Triệu Minh nhíu sát lại, anh nhẹ giọng nói: "Cho dù lấy năng lực của chính phủ, có thể cam đoan nước uống dùng một tuần là đã không dễ. Mà giờ còn cắt đứt quy trình sản xuất và vận chuyển, cung cấp mấy vạn người mỗi ngày một người một chai, rất nhanh liền không chịu nổi."
Phó Sử Ngọ ngẩng đầu chớp mắt mấy cái, y đối với đề tài này căn bản chen vào không lọt, chỉ có thể cúi đầu tiếp tục nấu mì, nghe hai người thảo luận.
Ôn Triệu Minh tiếp tục thấp giọng nói: "Cho nên, nếu không muốn trong doanh loạn lên, nhất định phải ra phương án giải quyết."
Đường Húc Hải tán thưởng gật gật đầu.
Ôn Triệu Minh như được cổ vũ, anh hít sâu một hơi, thúc đẩy suy nghĩ, tổng hợp các loại tin tức hiện nay lại.
Anh nói: "Nhà máy cung cấp nước đã bị ô nhiễm, hiện nay nước có thể uống chỉ có mạch nước ngầm. Nhưng mạch nước ngầm của Vân thành đã sớm khô cạn, hiện giờ muốn có nước ngầm, rất khó."
"Còn gì nữa?" Đường Húc Hải chống nạnh, cảm thấy hứng thú nhìn anh. Hiển nhiên hắn muốn nhìn xem Ôn Triệu Minh có thể nghĩ đến mức nào.
"Còn có một biện pháp." Ôn Triệu Minh nhìn nhìn gương mặt cười như không cười của Đường Húc Hải, trầm thấp nói: "Máy lọc nước cỡ lớn."
Đường Húc Hải búng tay cái chóc, tán thưởng nói: "Anh nói đến điểm mấu chốt rồi đó."
Phó Sử Ngọ lấy ra hai ngăn cặp lồng cỡ nhỏ, bắt đầu múc, y cũng đè thấp giọng nói: "Tôi cho rằng sẽ tổ chức trở lại nội thành, đi tìm những thùng nước còn chưa bị lấy đi. Trạm nước trong thành rất nhiều, thùng nước nhất định cũng còn không ít."
Đường Húc Hải nhận lấy cái ngăn cặp lồng đầy mì, nói với y: "Kiếm được sẽ rất ít, dù sao lúc trước khi biết tin nước biến chất đã bị người đoạt lấy một lần. Trạm trung tâm trung chuyển cỡ lớn cũng ở nơi này, nếu có tồn kho cũng sớm đã dùng hết."
Phó Sử Ngọ múc lấy ngăn cặp lồng thứ hai đưa cho Ôn Triệu Minh. Ôn Triệu Minh nói cảm ơn, cầm ngăn cặp lồng bắt đầu ăn.
Phân cho hai người xong, Phó Sử Ngọ trực tiếp thò tay, lấy nồi đun đến trước mặt mình.
"Muốn cung ứng nước cho nhiều người như vậy, thùng nước, nước khoáng, đồ uống cũng không phải biện pháp giải quyết lâu dài. Tuy nhà máy cung cấp nước bị phân tử Nguyên ô nhiễm, nhưng loại phân tử này cũng có thể bị loại bỏ. Chỉ cần có đầy đủ máy lọc cỡ lớn, dẫn mấy ống PVC từ hệ thống cung cấp nước, có thể thoải mái giải quyết nan đề nước uống của lượng người khổng lồ này."
Ôn Triệu Minh ăn vài ngụm, nói tiếp.
"Nhưng nhiều người như vậy phải dùng bao nhiêu máy lọc chứ?" Phó Sử Ngọ chần chờ nói.
"Máy lọc cỡ lớn đều là từ công ty lọc tự vận chuyển đến, Vân thành chúng ta không có công ty sản xuất máy lọc, cho nên dù tìm được tồn kho của công ty kinh doanh cũng chưa chắc được. Nhưng mà, trên thực tế máy lọc trong Vân thành tuyệt đối cũng đủ dùng!" Ôn Triệu Minh nói cực kì chắc chắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!