Ba người hôm đó thảo luận rất lâu, nhưng chung quy đều là suy đoán. Tin tức xác thật chỉ có thể tiếp xúc với càng nhiều người bên ngoài mới có thể biết được.
Thân nhiệt của Ôn Triệu Minh đều đặn giảm xuống, lúc anh khỏi hẳn, cũng là lúc ba người rời khỏi hầm trú.
Thời gian nán lại trong hầm trú tới gần một tuần, bọn họ như sống tách biệt khỏi thế giới. Nhưng ba người trong lòng biết rõ, họ không có khả năng co đầu rút cổ ở cái nơi hoang vắng vật tư gì cũng không có này, đặc biệt là khi càng ngày càng nhiều alien vờn quanh.
Đường ra duy nhất, vẫn là đến kho trung tâm ở ngoại ô đi!
Đạt thành nhất trí, Ôn Triệu Minh tích cực dưỡng bệnh. Phó Sử Ngọ vẫn quá phận nghiêm túc huấn luyện ngắm bắn như trước, hoặc là không ngừng tháo ổ đạn, gắn ổ đạn. Mà Đường Húc Hải lại bắt đầu cân nhắc làm sao cải tạo vũ khí mới của mình, chính là thanh xà ngang chôm về từ siêu thị kia.
Loại xà ngang này tên gọi chính xác là nhẹ cương long cốt (light gage steel joist), là một loại vật liệu mà các siêu thị lớn thường dùng khi trang hoàng trên đỉnh.
Lúc ấy Đường Húc Hải mang nó về, chỉ là muốn lúc đánh viễn trình có thể thuận tay làm công cụ phóng ra, chờ khi hắn biết mình có lẽ có năng lực đặc biệt, liền đánh chủ ý tới thanh thép này.
Đường Húc Hải nắm thanh thép không ngắn này vào tay, suy nghĩ làm sao mới có thể dùng loại năng lực mình còn chưa thăm dò ra để cải tạo thanh thép.
Não hắn chuyển động, tay lại gắt gao nắm thanh thép. Là cải tạo nó thành phi đao, hay dao găm đây? Cái xẻng đa năng kia hẳn có thể gọt thanh thép này thành như vậy.
Đúng lúc này, hắn cảm thấy thanh thép trong tay không thích hợp, nhìn kỹ, lại phát giác thanh thép chỗ bàn tay tiếp xúc đã bị biến dạng, hơi cong lại hõm vào lòng bàn tay
Đường Húc Hải lắp bắp kinh hãi, thanh thép này dởm đến mức đó á?
Không, là nhẹ cương long cốt biến dạng trên tay hắn. Chú ý tới điểm này, Đường Húc Hải tập trung chú ý nơi bàn tay tiếp xúc.
Theo ý thức của hắn, thanh thép dần dần biến mềm, giống như bị nấu chảy trong lò luyện cực nóng, chậm rãi biến thành nước thép!
Đường Húc Hải mừng như điên, lập tức thao túng sức mạnh này nặn nước thép thành hình dạng hắn muốn.
Hai thanh đường đao ánh bạc lòe lòe xuất hiện trong tay của hắn!
Đường Húc Hải nhìn hai thanh đường đao sắc bén, hàn quang bắn ra bốn phía, vui mừng gật gật đầu.
Chất liệu làm nên mã tấu là thép cao cacbon phi thường ưu tú, nhẹ cương long cốt tự nhiên kém xa.
Nhưng mà lúc cận chiến với alien có hai xúc tua, sử dụng mã tấu quá ngắn quá sát có chút chịu thiệt, không bằng đường đao vừa có thể giữ khoảng cách, có thể phát huy ưu thế của vũ khí lạnh.
Sử dụng đường đao, Đường Húc Hải tự nhiên không thuận tay bằng dùng mã tấu, nhưng một trận trăm thông, binh khí cùng loại trên bản chất chung quy cũng có chỗ tương tự.
Trong nháy mắt, nhẹ cương long cốt trong tay Đường Húc Hải liền biến thành một đôi đường đao, điều này đương nhiên khiến hai người còn lại chú ý.
Ôn Triệu Minh thán phục: "Đây là dị năng của anh à? Khống chế kim loại."
Đường Húc Hải cực kì vui mừng, lại ức chế kích động, nói: "Chắc là vậy, nhưng tôi cảm thấy có chút khác với anh, hình như không thể điều khiển khi rời xa thân thể."
Phó Sử Ngọ nói: "Chính là loại năng lực này, có thể trực tiếp ảnh hưởng tấm thép trong thân thể anh, nói không chừng so với cái kia càng khó được."
Đường Húc Hải nhịn khát vọng muốn nở nụ cười tươi như hoa ra: "Chỉ mong vậy." Nói xong, hắn thu lại cảm xúc quá mức hưng phấn, trầm giọng nói: "Tóm lại, đây không chắc là cực hạn, còn có rất nhiều chỗ có thể khai phá cùng thăm dò."
"Đúng " Ôn Triệu Minh gật gật đầu, "Tôi cũng không thể chỉ đốt lửa và dập tắt lửa liền thỏa mãn."
Đường Húc Hải cùng Ôn Triệu Minh đều biểu hiện năng lực phi phàm khác hẳn với người thường, khiến Phó Sử Ngọ rốt cục không bình tĩnh nổi nữa, y hâm mộ nói: "Thật quá tốt, cái này có thể coi là nhân họa đắc phúc? Hai người đều có siêu năng lực, nếu tôi cũng có một loại năng lực đặc biệt thì tốt rồi."
Đường Húc Hải quái dị nhìn y, bản thân Phó Sử Ngọ cũng đủ yêu nghiệt rồi, y còn ngại không đủ, còn để cho người ta sống hay không hả?!
"Gọi siêu năng lực nghe kì quá, hiện giờ có một cách nói, đều đem các loại năng lực không giống bình thường này gọi là dị năng. Mặt khác, Phó Sử Ngọ cậu cũng đừng tự coi nhẹ mình, tôi không nói cậu liền không biết mình lợi hại đến cỡ nào á?" Đường Húc Hải tâm bình khí hòa nói với Phó Sử Ngọ đang kinh ngạc: "Theo tôi được biết, người có thể làm được đến cảnh giới ngắm bắn trong vô thức, bóp cò có ý thức này, không có một ai không phải tay súng thiện xạ cấp bậc lão binh, nhưng cậu thì sao, lần đầu tiên tập ngắm có thể làm được!"
Phó Sử Ngọ thấy bộ dạng trịnh trọng lạ thường của hắn lập tức thẳng sóng lưng, nghiêm túc lắng nghe.
"Điều này không tầm thường, nói không chừng đây là chỗ đặc biệt của cậu, đừng lãng phí và xem nhẹ loại tài năng này!" Đường Húc Hải giọng nghiêm túc nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!