Chương 31: Tìm kiếm

Lâm Văn Bác và Tống Hạo Nhiên một chút cũng không dám chậm trễ, lên trực thăng lập tức bay đi.

"Ngày 4 tháng 6 là ngày trường trung học thuộc đại học A thi cuối kỳ, Lê Hân có thể là đi dự thi. Hơn năm mươi phút đồng hồ, đủ để em ấy thuận lợi đến trường, chúng ta cứ tìm xung quanh đó. Nếu tìm không thấy thì dựa theo lộ tuyến về nhà mà tìm."

Tống Hạo Nhiên và Lâm Văn Bác nói với mười thuộc hạ đi cùng mình.

"Rõ." Bọn thuộc hạ đều lên tiếng đồng ý. Bọn họ đều là cao thủ trong khu huấn luyện bộ đội đặc chủng, ở chung với Cung Lê Hân hơn nửa năm, tình cảm đối với tiểu hài tử là không cần phải nói.

"Đây là kính nhìn đêm và ống hãm thanh, các cậu đều đeo vào. Tang thi mẫn cảm với âm thanh và ánh sáng, động tĩnh quá lớn sẽ làm bầy tang thi vây công, mọi người cẩn thận một chút.

"Tống Hạo Nhiên lấy thiết bị quân sự đã chuẩn bị ra, dặn dò mọi người. Tất cả vội vàng tiếp nhận, tự mình trang bị tốt."Tiểu Hân mặc áo sơmi trắng và quần bò màu xanh, mọi người lúc tìm nhớ chú ý tới quần áo. Mặc kệ là người hay tang thi đều phải chú ý.

"Lâm Văn Bác nặng nề dặn, nói xong câu cuối cùng, thanh âm nghẹn lại, trong lòng như bị dã thú hung hăng xé rách, đau đớn khôn cùng. Tống Hạo Nhiên đột nhiên quay lại nhìn hắn, hai mắt như ngưng tụ hai ngọn lửa hừng hực, phảng phất như muốn đốt cháy Lâm Văn Bác."Đừng nhìn tôi như thế !"

Lâm Văn Bác nhắm chặt mắt, biểu tình thống khổ khó nén lại,

"Cậu đừng quên, tiểu Hân cũng từng phát sốt, chứng minh cơ thể em ấy cũng phát sinh dị biến. Hiện tại, em ấy có khả năng biến thành dị năng giả, cũng có khả năng biến thành tang thi. Cậu tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý."

Tống Hạo Nhiên chậm rãi quay đầu, biểu tình vặn vẹo, chớp mắt một cái thì kiên định mở miệng,"Mặc kệ biến thành cái gì, tôi cuối cùng cũng sẽ tìm được em ấy."

Nếu thật sự biến thành tang thi, hắn sẽ tự tay giải thoát cho em ấy, tính tình em ấy đơn thuần như thế, khẳng định không chịu đựng được chính mình biến thành quái vật ăn thịt người !

Nửa câu sau, hắn nắm chặt hai tay, trên mu bàn tay nổi đầy gân xanh.

Trực thăng rất nhanh bay tới phía trên sân thể dục đại học A, mọi người kiểm tra trang bị lại một lần, xác định bộ đàm thông với vệ tinh quân sự, lúc này mới quăng dây thừng xuống.

Tín hiệu di động và cáp quang trên Địa Cầu đều bị sóng điện từ không rõ quấy nhiễu, không thể gọi điện, cũng may vệ tinh quân đội xa ngoài vũ trụ nên không bị ảnh hưởng. Có bộ đàm, sau khi bọn họ tìm được Cung Lê Hân rồi liên lạc thì trực thăng lập tức có thể đến tiếp ứng.

Một cột sáng chiếu vuông góc xuống đất từ trực thăng, cánh quạt không ngừng xoay tròn, phát ra tiếng gầm rú cực đại. Nhóm tang thi xung quanh tựa như bướm đêm, theo ánh sáng đuổi tới.

Mười hai người, chỉ tốn mười phút toàn bộ đã hạ cánh hoàn tất. Xuống mặt đất, bọn họ lập tức rút súng, xử lý những tang thi đến gần, sau đó nhanh chóng rời đi, chạy đến phòng học của Cung Lê Hân ở trường trung học.

Trực thăng đến gần mặt đất một khoảng, sau đó tiếng cánh quạt và cột sáng di chuyển, đem một đoàn tang thi dẫn đi. Mọi người dưới sự yểm hộ của trực thăng an toàn rời đi, hướng về mục tiêu.

"Báo cáo thiếu tướng, không phát hiện thân ảnh mục tiêu !" Cách cửa sổ đang đóng chặt, cẩn thận nhận dạng mấy chục tang thi bị giam trong phòng học, một binh lính ngữ khí kinh hỉ nói.

"Các cửa phòng khác đều rộng mở, chỉ có cửa lớp tiểu Hân là khóa trái, đây rõ ràng là có người cố ý làm thế, cậu không cảm thấy kỳ quái sao ?" Lâm Văn Bác to mắt đảo một vòng các phòng trên lầu một, thấp giọng hỏi.

Phát hiện bạn cùng lớp đều biến thành tang thi đáng sợ, đứa nhỏ nào không bị sợ đến mức tè ra quần, ai còn đi nghĩ phải đi khóa nhanh cửa sổ ? Nếu thật có người làm, tố chất tâm lý người này tương đối vững vàng, thậm chí có thể nói là dũng cảm không biết sợ.

Nghĩ đến bộ dáng bình tĩnh thản nhiên của Cung Lê Hân bình thường lúc huấn luyện, một thuộc cấp giật mình mở miệng,"Phong cách hành sự này thật sự giống với Lê Hân !"

Lâm Văn Bác và Tống Hạo Nhiên nhãn tình lập tức sáng lên, thái độ buộc chặt ủ dột trên mặt bắt đầu có dấu hiệu thả lỏng. Bọn họ đều có dự cảm, cửa sổ đóng chặt này là bút tích của thiếu niên. Điều này chứng minh sau nhật thực cậu không biến thành tang thi, mà trở thành dị năng giả rất hiếm thấy.

Đây không nghi ngờ gì đây chính là tin tức cực tốt, có dị năng, dù Cung Lê Hân không biết sử dụng ra sao, nhưng tố chất cơ thể khẳng định cường hãn hơi người bình thường, tốc độ, ngũ cảm đều sẽ được nhân lên trên diện rộng, tỷ lệ sống sót cũng sẽ gia tăng.

"Đi, ra ngoài tìm !"

Tống Hạo Nhiên nâng tay, lập tức ra lệnh mọi người rời đi.

Đoàn người một đường đi một đường giết, thấy đường bế tắc đầy nóc xe thì chạy gấp qua tìm kiếm, hoặc nhìn dưới gầm xe, nằm sấp tìm kiếm. Nhưng thi hải mờ mịt, ngoại ô to như thế, muốn đi tìm một tiểu thiếu niên, này khó khăn như tìm muối trong biển.

Đến khi trời tờ mờ sáng, tất cả mọi người đều mệt không chịu nổi, bọn họ vẫn không tìm được thân ảnh thiếu niên, thậm chí không phát hiện một người sống.

Nhìn gương mặt tiều tụy của thuộc cấp, Tống Hạo Nhiên dù lòng như lửa đốt cũng không thể không tạm dừng, tìm một cửa hàng quần áo không người, đóng công tắc ở mặt tiền cửa hàng, sau đó để mọi người nghỉ ngơi.

Dựa lưng vào tường ngồi xuống, hai mắt Tống Hạo Nhiên nhắm chặt, trong lòng lại vô cùng phiền muộn cùng bất an, lúc suy đoán thiếu niên hiện đang ở đâu, ở một mình có sợ hãi hay không, lúc lại lo lắng cậu có bị thương không, tuy rằng thân thể đã mệt đến cực điểm nhưng thần kinh không dám mảy may thả lỏng.

Con người ở mạt thế, chỉ có tín niệm mới có thể giúp chính mình sống sót, không bị tuyệt vọng hay sợ hãi làm bản thân suy sụp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!