Mắt thấy hai thây ma tiến tới gần, Hàn Phong giơ một chân chặn cửa, để cho cánh cửa mở hé chỉ vừa đủ một người chui lọt, sau đó giơ gậy thủ thế chờ đợi.
Thây ma hoàn toàn không có một chút suy nghĩ trí tuệ, hai con chen chúc qua cái lỗ cửa, chưa kịp há miệng cắn, phía trước đã tới một gậy, đem đầu thây ma cấp 2 nện vỡ.
Thây ma còn lại khè một tiếng, cào tới bàn chân Hàn Phong, hắn lập tức rụt chân lại, cửa phòng mở toang, từ bên cạnh quật ngang một gậy, đem cổ nó nện gãy, hai mắt rơi ra bên ngoài, chết tới không thể chết hơn.
Nhìn thấy Hàn Phong dễ dàng chiến thắng thây ma ghê tởm như thế, hai người Phương Liễu dâng lên hi vọng lớn lao.
Hàn Phong đạp một cái, đem thây ma chắn đường đạp gọn qua một bên, hắn bước vào phòng giám đốc, tiện tay đóng cửa lại.
Vừa rồi chiến đấu động tĩnh không lớn, nhưng hai người kia kêu la thật sự quá lớn, hắn lo lắng sẽ có thây ma bên ngoài bị hấp dẫn tới đây
Vừa khẽ đảo mắt, thông tin 3 thây ma còn lại liền hiện lên trong lòng Hàn Phong.
- Một cấp 1, một cấp 2, một cấp 5…
Hàn Phong nhìn bóng lưng thây ma Lý Dương cao lớn gần 2 mét thì không khỏi âm thầm nuốt một ngụm nước bọt. Hắn chỉ cao 1m7, muốn đánh cũng đánh không tới đầu của đối phương.
Nhìn thấy Lý Dương giống như vì động tĩnh chiến đấu bên này mà muốn quay người lại, Hàn Phong vội vã la lên:
- Hai người các ngươi mau thu hút nó, tranh thủ khoảng trống để ta có thể tập kích.
Hai người Phương Liễu cũng không ngu xuẩn giống như Hàn Phong hay chửi thầm trong lòng, lập tức hiểu ý của hắn muốn làm gì. Cả hai đều ra sức la hét, Liễu Huyên còn đem gậy bóng chày nện một phát lên cánh tay Lý Bình, đem cánh tay kia chấn xước một miếng da.
Lý Bình quả nhiên bị thu hút, rướn người cào cấu loạn xạ muốn tiến lên, Phương Tường lập tức cảm thấy bị gia tăng áp lực, đầu gối cong khuỵu, thiếu chút bị đẩy tới co lại.
Hàn Phong không có dài dòng, nhảy một bước về phía trước, bàn tay cầm gậy không chút do dự quật một quật, đem đầu thây ma cấp hai nện vỡ.
Cảm ứng được khí tức thịt người hấp dẫn, Lý Bình đột nhiên xoay người trảo tới, cánh tay dài thòng quất mạnh về phía đầu Hàn Phong.
Hàn Phong đánh lén mà tới, sớm có phòng bị, trước một bước đã cúi người né khỏi, gậy bóng chày trong tay không chút do dự chuẩn xác quật vào khớp gối phải Lý Bình.
Bốp!
Thanh âm va chạm vang giòn vang lên, gậy bóng chày bật ngược trở lại, cái đầu gối kia cũng khuỵu xuống một chút. Lý Bình cánh tay từ bên trên trảo xuống, Hàn Phong lập tức vung gậy đón đỡ.
Bốp.
Quái lực của Lý Bình lớn vô cùng, chấn cho Hàn Phong hổ khẩu đau nhức, thiếu chút tuột mất vũ khí. Hắn lập tức lộn một vòng, tận dụng nhanh nhẹn của bản thân cao hơn đối phương mà luồn ra phía sau Lý Bình, lại nện tới một gậy nữa, chuẩn xác trên đầu gối phải của gã.
Khục!
Dưới 2 gậy hết sức liên tiếp của Hàn Phong, đầu gối Lý Bình gãy vỡ, thân hình to lớn đột nhiên ngã về một bên.
Một cái thẻ bài màu bạc lớn chừng lòng bàn tay cũng theo đó rơi ra bên cạnh thân xác Lý Bình.
Hàn Phong vận khí không tệ chút nào, Lý Bình vừa rồi là ngã sấp mặt. Nếu gã ngã ngửa ra, hai tay có khả năng vẫn còn linh hoạt, vậy khẳng định không dễ dàng đánh chết gã.
Hắn thò tay nhặt lấy thẻ bài, cũng không có lập tức nghiên cứu mà là một gậy nữa vụt tới, đem đầu con thây ma cấp 1 ngu xuẩn vẫn còn ngẩn người khè khè kia tàn nhẫn nện bạo.
Đến tận đây, chiến đấu coi như kết thúc, hắn không khỏi thở ra một hơi. Tốt, mới tiêu tốn có 2 điểm thể lực, lại được cộng thêm 11 kinh nghiệm. Tính cả trước đó, thanh kinh nghiệm của hắn đã lên tới 15/20.
Hàn Phong xoay người nhìn về phía hai người Phương Tường Liễu Huyên vẫn còn nguyên nét kinh sợ cùng ngơ ngác, hắn thản nhiên nói:
- Phương tổng, tôi muốn từ chức.
Trong căn phong ngập tràn máu me, bầu không khí thoáng chốc lâm vào im lặng.
Một câu này, Hàn Phong sớm đã muốn nói ra từ mấy năm nay rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!