Chương 44: Vũ khí tới tay

Đánh giá: 2 / 1 lượt

"24 exp, lượng kinh nghiệm gấp đôi bình thường. Thật tốt…"

Hàn Phong lẳng lặng cảm nhận điểm kinh nghiệm tăng lên, nhìn tới bên cạnh xác của mèo biến dị có một cuốn sách, một thẻ kỹ năng, một viên tinh thạch màu đỏ rớt ra.

Hắn lập tức nhặt lên xem xét:

"Đinh! Sách kỹ năng chủ động nhị giai: Độc Lực! Kỹ năng miêu tả: thả độc lực vào trong công kích vật lý, độc lực có thể tạo ra hiệu quả trúng độc liên tục. Kỹ năng kích hoạt: 3 trí lực. Kỹ năng duy trì: 15 giây. Không có thời gian làm lạnh."

Đinh! 24 exp!

Hàn Phong bĩu môi, thật sự là quỷ nghèo. Một con mèo level 12 lại chỉ rớt ra một sách kỹ năng nhị giai. Aizz, nhớ ngày đầu tiên hắn và Ngô Soái đánh bại F1, kia trực tiếp rơi ra kỹ năng tam giai.

Nhưng cái kỹ năng này cũng có điểm thú vị.

Bất quá, hắn không cần lắm.

Bỏ qua vấn đề này, Hàn Phong ném tất cả cho Liễu Huyên để nàng ta bảo quản, về sau lại chia chác. Thẻ vật phẩm kia, hắn không dám tự tay mở, sợ sẽ lại là một đôi ủng gia tốc.

Tiêu Minh bây giờ mới hoàn hồn, cảm giác dưới háng có chút ẩm ướt, hắn trong lòng vạn phần sợ hãi củng xấu hổ. Chẳng lẽ ra ngoài chiến đấu nguy hiểm tới vậy sao, hết gặp quái vật khổng lồ lại tới mèo đột biến nhanh như gió.

Hắn đang suy nghĩ nghiêm túc về việc có nên ra ngoài chiến đấu hay tiếp tục ở nhà nấu cơm cùng Mộ Thi Thi.

Thật ra hắn cũng tương đối xui xẻo, không phải lúc nào cũng may mắn được đụng độ với quái vật cấp cao đâu.

Chiến đấu vừa rồi cũng gây ra cho đoàn người nguy hiểm không nhỏ, đặc biệt là nhóm yếu nhược dễ bị tổn thương như Hứa Dương, Tiêu Minh, Liễu Huyên. Con mèo này nếu đơn độc đối chiến hết sức, Hàn Phong hay Ngô Soái cũng có thể gắng gượng tiêu diệt nó.

Sau khi bọn hắn tiêu diệt mèo biến dị, hi vọng được cứu sống của mấy người trên ban công đã gia tăng cực lớn, bọn họ đều lớn tiếng khen hay.

Hàn Phong nhìn Ngô Soái mổ cái xác mèo, không tìm thấy được vật gì, đành phải để cho Chu Vấn đốt sạch.

Xác quái vật cấp cao chắc chắn cần đốt hết.

Hàn Phong lại một lần nữa bước tới trước toà biệt thự, cao giọng hô lên:

- Chờ một chút, chúng tôi sẽ lên ngay.

Kế đó, một đoàn năm người kéo nhau vào trong.

Trong biệt thự rải rác thi thể nhân loại cùng thây ma, một vài thây ma bị cắn cụt chân tay, vẫn đang ngáp ngáp chưa chết, bị bọn họ thuận tay tiêu diệt.

Tiêu Minh tương đối quen thuộc với nơi này, có chỉ dẫn của hắn, đoàn người thuận lợi lên tới lầu 2.

Hành lang lầu 2 cũng rải rác thi thể bị gặm cắn. Hàn Phong như có điều suy nghĩ, thể thôn phệ kia có lẽ là cá biệt, khả năng ăn uống thăng tiến sức mạnh mạnh mẽ hơn mèo biến dị nhiều.

Đường nối thông lầu 2 lên lầu 3 có một thây ma level 9 chặn đứng, Hàn Phong tiện tay một bổ, bổ rớt ra một cái sách kỹ năng nhất giai cường hoá nhanh nhẹn, làm cho hắn không khỏi mừng rỡ. Vật này cũng là món hàng tốt để trao đổi đây.

Sau khi thanh lý sạch thây ma trên lầu 3, Tiêu Minh chạy tới một cửa gỗ, gõ ầm ầm lên bên trên:

- Mở cửa, chúng tôi tới rồi.

Bên trên lộc cộc tiếng đồ đạc di chuyển, sau đó cửa gỗ mở ra, 4 cái nhân loại nhanh chóng xuất hiện.

Hai nam hai nữ, người nào cũng tràn đầy mừng rỡ cùng may mắn, cũng mang theo mệt mỏi và uể oải sâu đậm. Bọn họ đã hơn một ngày chưa ăn gì.

Thanh niên tóc nhuộm vàng dẫn đầu lên tiếng:

- Xin chào, cảm ơn các vị đã cứu chúng tôi. Tôi là Lý Hạ Vân…

Hàn Phong để hắn giới thiệu giản lược sau đó ngắt lời:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!