Ngô Soái phía sau cũng đã nhận ra sự bất thường của thây ma cao lớn đang đứng cách xa hơn 40 mét phía trước, hắn trầm giọng nói:
- Các người thanh lý thây ma xung quanh, đừng để chúng nó cào phá ô tô, vây kín đường lui của chúng ta… Cũng đừng tiêu tốn quá nhiều thể lực, phía sau còn có nhiệm vụ đang chờ.
Hắn nói câu sau là dành riêng cho Chu Vấn, để thiếu niên này không có phát rồ vận dụng kỹ năng hao tốn thể lực làm gì cả. Cứ đánh bình thường, chờ đợi hắn và Hàn Phong kết thúc chiến đấu bên kia, vậy là hợp lý nhất.
Chu Vấn trong đội ngũ đặc biệt hâm mộ hai người Hàn Phong, Ngô Soái, đối với sự phân phó của đối phương không có một chút dị nghị nào.
Ngô Soái sau khi chạy lên tụ họp cùng Hàn Phong, nghiêm túc nói:
- Một con thây ma thật lớn, không biết so với thể thôn phệ kia thì thế nào đây?
Hàn Phong nheo mắt nói:
- Khẳng định sức lực rất lớn, đồng thời da dày thịt béo. Tốt nhất ta và đệ không nên dây dưa quá lâu với nó… Thế này đi, ta sẽ vận dụng lấy tĩnh chế động, làm choáng nó, đệ tìm cách chém đầu nó từ phía sau, hoặc ít nhất đục thủng một lỗ trên đầu nó. Nếu không được, dụ nó chạy khỏi nơi này.
Bọn họ đã từng giao chiến với một đầu P1 level 14, chính là khi tìm kiếm mồi câu thể thôn phệ thứ 2, đã có kinh nghiệm đối đầu khá ổn.
Ngô Soái ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Được, huynh cẩn thận một chút.
Sơ bộ kế hoạch đã xong, Hàn Phong để cho Ngô Soái nín thở 20 giây, tăng trạng thái lên mức cao nhất, sau đó hai người động thân, phóng vọt về phía P1.
Dọc đường tiến lên, hai người nhấc lên gió tanh mưa máu.
Bọn họ người nào cũng có nhanh nhẹn rất cao, nhất là Hàn Phong nhanh nhẹn cao tới 25 điểm, mấy thây ma level 1, level 2 hiện tại thật sự chỉ như cỏ rác.
Bọn họ cũng không rảnh tiêu diệt toàn bộ thây ma cản đường mà chỉ muốn mở một đường máu mà thôi. Bởi vậy sau khi bọn họ bước qua, đám thây ma lại bù vào chỗ trống, sau đó nương theo mùi vị nhân loại mà bám sát phía sau.
Khi bọn họ tiếp cận khoảng cách 20 mét, P1 rốt cuộc như có cảm ứng, xoay người nhìn về phía này.
Kia là một cái khuôn mặt đen kịt như sắt, hai tròng mắt đỏ au khát máu, khuôn miệng rách toạc tới tận mang tai, bên trong miệng là một cái lưỡi chi chít răng nhọn, còn có ba cái ống nhỏ lòng thòng ra ngoài, không biết là có tác dụng gì.
- Khéckkkk
P1 rống lên một tiếng kinh khủng, ba cái ống lập tức nở to, giống như ba cái lỗ cống điên cuồng rung động, toả ra gợn sóng kỳ dị.
Động tác của hai người Hàn Phong lập tức chậm lại, cảm giác giống như cả người chợt nặng hơn rất nhiều.
Hàn Phong đưa bàn tay nhấn về phía P1, thi triển đâm xuyên tinh thần trên nhẫn duy tâm, nhưng thứ đồ chơi kia vẫn lù lù bất động, dường như không mấy ảnh hưởng.
Hắn tiện tay bổ ra một đao, chém bay đầu một thây ma cấp 2 lại gần, sau đó nhanh chóng hỏi:
- Làm sao có cảm giác như bị đeo mấy cục tạ. Ngô Soái, đệ có bao nhiêu điểm bộc phá?
Ngô Soái lập tức trả lời:
- 134%
Hàn Phong cắn răng:
- Chúng ta phải vận dụng toàn lực rồi, con rùa đen này quá trâu, nó không bị dính chiêu đâm xuyên tinh thần của ta.
Hai người Hàn Phong tiến vào phạm vi 10 mét, cảm giác nặng nề càng thêm bao phủ, bọn họ thân thể một người bốc lên bạch quang, một người bốc lên hoàng quang, đều đã thi triển bộc phá lực.
Hàn Phong cảm giác cả cơ thể đã nhẹ nhàng hơn nhiều, tiêu tốn 2 trí lực, hai tay ngưng tụ hai băng thương, ném về phía đùi và ngực P1.
Phập!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!