Chương 41: Tìm kiếm súng đạn

Đánh giá: 2 / 1 lượt

Hàn Phong thấy mọi người đồng ý thì hài lòng gật đầu, tiếp tục nói:

- Bản thân tôi trong chuyện này cũng có một phần lỗi. Là do tôi không nhanh chóng hoả giải, để mâu thuẫn tăng cao, khiến mối quan hệ đoàn đội có sự chia rẽ. Tôi sẽ tự phạt bản thân, hiến ra một sách kỹ năng bị động tăng cường thể lực.

- Tài nguyên trong công quỹ phân chia dựa trên đóng góp. Người đóng góp nhiều sẽ có quyền chọn trước, người đóng góp ít hơn, vui lòng chọn sau.

Mọi người trong đội nhóm nghe vậy không khỏi ngẩn ngơ, âm thầm cảm thán hp thật biết cách làm người.

Nếu như vậy thì sẽ giảm bớt tranh cãi tới mức tối đa. Dù sao, nếu ngươi không phục, vậy đóng góp nhiều hơn đi, giết nhiều thây ma hơn đi. Cách này thật ra công bằng cho cả người yếu lẫn người mạnh. Người mạnh không thể độc chiếm, người yếu vẫn có cơ hội mạnh lên.

Mà hp ngược lại thì cười nhạt. Hắn đây là hành động bỏ con săn sắt, bắt con cá rô mà thôi.

Sau này khi đội ngũ mạnh lên, tài nguyên thu về càng nhiều, sự mạnh mẽ của hắn không còn là tính duy nhất như hiện tại nữa. Tới lúc đó thì dựa vào cống hiến, hắn vẫn có thể được quyền ưu tiên chọn lựa tài nguyên cần thiết phù hợp cho mình mà không cần lải nhải đi thuyết phục người khác.

Nhất là mấy kỹ năng nhất giai cơ sở, hắn đã không cần nữa, vậy thì đi đổi lấy tinh thạch exp của người khác một cách hợp pháp thôi. Đúng là lợi người lợi mình, bỏ ra ít mà thu về nhiều mà.

Haha, đều là do người khác ép hắn, hắn không cố tình đâu!

Sau khi mọi việc được đồng thuận thông qua, hp nhìn về phía Phương Tường nói:

- Ông chọn ra hai người làm công tác thống kê. Số lượng thây ma mỗi người tiêu diệt, số tài nguyên nhờ đó thu về, đóng góp vào việc tìm kiếm tài nguyên, tìm kiếm người sống sót… Tất cả đều tính vào cống hiến.

Phương Tường chỉ có thể cười khổ lĩnh mệnh.

Hàn Phong thấy mọi chuyện được giải quyết xong xuôi thì không khỏi thở phào một hơi. Hắn trầm ngâm một lát sau đó nói:

- Chúng ta hiện tại đã có thể coi như tạm an toàn, tiếp theo vẫn sẽ là toàn lực thanh lý thây ma. Nhưng thứ chúng ta cần đối diện không chỉ là thây ma… Mọi người có biết có thể từ nơi nào lấy tới súng ống đạn dược không? Đồn cảnh sát, doanh trại quân đội?

Súng đạn không đối phó được thây ma cấp cao, nhưng đôi khi nó còn quan trọng hơn cả trang bị rớt ra từ thây ma cấp cao.

Hàn Phong hiện tại cũng không chắc bản thân có thể đối diện súng ống. Chỉ 1 viên trúng đầu, hắn sẽ toi đời nhà ma. Những người khác càng đừng nói, đối diện họng súng tối đen, ai cũng phải ngoan ngoãn nghe lời.

Nếu có một đám người có ý xấu đột nhiên xâm nhập, chỉ vài khẩu súng là đủ khống chế, thậm chí không cần nổ súng cũng có thể khiến đối phương ngoan ngoãn nghe lời.

Súng ống là sức mạnh, lời này tuyệt đối không giả.

Hắn liếc nhìn Phương Tường, lão già này trước đó có súng, cũng không biết là mua từ đâu, lại là người khu vực này, hẳn là rất quen thuộc địa bàn.

Phương Tường ngẫm nghĩ nói:

- Đồn cảnh sát Thanh Hà nằm gần siêu thị Thanh Hà, cách chúng ta khoảng 4km, về phần doanh trại quân đội, này cách đây gần mười cây số cơ.

Hàn Phong trầm ngâm, vậy là vẫn phải thanh lý đường tới siêu thị sao, có vẻ không nhanh đâu. Hơn nữa, chưa chắc đã có súng ở đó, mà cướp súng trong tay cảnh sát cũng không dễ dàng chút nào.

Đúng lúc này, Tiêu Minh bất chợt lên tiếng:

- A… Tôi biết ở đâu có súng.

Hàn Phong lập tức nâng cao tinh thần, mà những người còn lại cũng đều nhìn về phía hắn.

Tiêu Minh thử nhớ lại một chút nói:

- Tôi nhớ khu đô thị Thanh Hà có câu lạc bộ Tường Vi, cách nơi này hơn 1 cây số thôi. Năm ngoái tôi đã từng tới đó chơi bời mấy bữa, bọn họ có sân bãi dành cho tập luyện súng đạn, cũng có kha khá chủng loại và số lượng, còn có cả áo giáp.

Phương Tường hơi ngẩn ra:

- Nha, vậy sao, tôi lại không biết nhỉ…

Tiêu Minh thản nhiên nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!