Chương 39: Mâu thuẫn đội nhóm.

Đánh giá: 2 / 1 lượt

Hàn Phong có chút bất lực xoay người, chỉ thấy Châu Lam đã ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng.

Ghế trong các phòng ngủ đều đã được trưng dụng hết thành ghế bàn ăn dưới lầu 1, vậy nên hiện tại Hàn Phong chỉ có thể đứng đó, hết nhìn một người lại nhìn người còn lại, sau đó âm thầm lau mồ hôi, đứng dựa vào một bên tủ, che đi u cục dưới hai chân của mình.

Nếu chỉ có một cô nàng trong phòng, hắn dù có ngủ e rằng cũng sẽ mỉm cười, nhưng nếu đồng thời có cả hai, mà hai người này đang gầm ghè nhau, vậy hắn chỉ có khóc không ra nước mắt, hoàn toàn không dám sơ múi.

Liễu Huyên nhìn rõ dị trạng của Hàn Phong thì nhếch mép. Nam nhân này không phải không động lòng, mà là nhát tới mức không dám động thân thôi. Điều này, nàng trị được.

Nhưng trước hết phải đuổi kẻ quấy nhiễu đi đã.

Nàng hắng giọng một cái, tuỳ ý nói:

- Châu muội muội, muội còn trẻ, nên đi ngủ sớm đi thì thân thể mới phát triển đầy đủ.

Hàn Phong híp mắt nghĩ nghĩ, trong lòng thầm so sánh, quả thật bộ ngực của Liễu Huyên vừa lớn vừa tròn, lớn hơn xa bộ ngực của Châu Lam.

Châu Lam bên kia cũng không yếu thế, nàng chỉ nhẹ nhàng đáp lại:

- Liễu tỷ tỷ, tỷ càng cần phải đi ngủ sớm, bằng không sẽ rất nhanh lão hoá.

Hàn Phong lại thầm ước lượng, điều này, quả thật, Liễu Huyên lớn hơn Châu Lam tới 4, 5 tuổi. Mà phong cách cùng khí chất Châu Lam cũng khiến cho người ta nhìn nàng ta trẻ hơn 1, 2 tuổi. Bất quá, người còn lại không già, không già chút nào.

Hắn thấy vậy, nhưng Liễu Huyên không thấy vậy.

Tuổi tác và cân nặng là hai thứ nhạy cảm nhất của phụ nữ. Vừa bị đụng vào điểm yếu, Liễu Huyên lập tức khó chịu, nhưng sau đó nhanh chóng giãn ra mày liễu, tuỳ tiện dựa vào thành giường, giả bộ ngáp một cái rồi nói:

- Ân, Châu muội muội nói không sai, vừa nhắc tới là ta đã thấy buồn ngủ rồi.

Dụng ý của nàng ta, giống như muốn ngủ ngay tại chỗ này.

Nàng ta còn liếc Hàn Phong một cái, đùi nhỏ khẽ đong đưa, khiến cho người ta không nhịn được muốn nhìn chằm chằm vào khoảng tối tăm phía dưới tà váy.

Châu Lam cố kìm nén một hơi, thiếu chút đã chửi ra miệng một câu đãng phụ.

Nàng mặc dù không phải người bảo thủ cổ hủ gì, thậm chí chỉ mới 21 tuổi nhưng đã được đóng chính nhiều vai diễn lớn, không phải là không có góc khuất phía sau. Nhưng bảo nàng thể hiện ra cái hành động dâm đãng mờ ám kia trước mặt người lạ, nàng có chút không làm được.

Hàn Phong ho khụ một tiếng nói:

- Hai vị có chuyện gì xin nói thẳng.

Hắn thân thể mặc dù vẫn còn rất nóng, nhưng đã có thể tiết chế được rồi, chỉ mong hai người này nhanh một chút rời đi cho xong.

Đồ ăn nóng quá, ăn vào phỏng mồm.

Thấy hắn không có ý định đuổi Châu Lam ra ngoài, Liễu Huyên không khỏi u oán liếc một cái, bất quá người kia đang bận nhìn ra ngoài cửa sổ, không có đáp lại ánh mắt của nàng. Nàng đành phải quay người nhìn thẳng Châu Lam, lạnh nhạt nói:

- Sách kỹ năng kia, tôi muốn!

Châu Lam cũng không chịu thua kém, thẳng thừng đáp trả:

- Nó phải là của tôi.

Hàn Phong trong lòng không khỏi thở dài. Ngày này rốt cuộc cũng tới.

Khi người ta đều khó khăn, người ta sẽ có xu hướng đùm bọc giúp đỡ nhau. Khi bắt đầu có một chút an toàn thảnh thơi, người ta sẽ cọ sát đấu tranh nhau tới đầu rơi máu chảy.

Chuyện này hắn biết, tất cả bắt nguồn từ một thây ma level8. Ba người Liễu Huyên, Mã Mộng Đình, Châu Lam trong lúc vô tình đã hợp tác săn giết thây ma này. Châu Lam khởi đầu, đánh cho nó bị thương nặng, Liễu Huyên tiêu tốn 4 trí lực trói chặt nó, còn Mã Mộng Đình thừa cơ kết liễu.

Kết quả, thứ chết tiệt này đáng lẽ phải rơi ra 2 món đồ, nhưng cuối cùng chỉ rơi ra 1 món duy nhất, là một sách kỹ năng cường hoá thể lực nhất giai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!