Chương 33: Yếu tố may mắn rất quan trọng

Đánh giá: 2 / 1 lượt

Năm cái lý do vô cùng thuyết phục, hiện thực bày ra trước mắt, để cho đám người dần dần bình tĩnh lại.

Quan trọng nhất, những lý do này đều là Hàn Phong để bọn họ tự mình nói ra, sau đó tự mình suy luận, đưa ra kết quả, khiến cho bọn họ không xuất hiện cảm giác mâu thuẫn, không dấy lên suy nghĩ rằng họ bị Hàn Phong ép buộc.

Hắn một nửa là muốn giữ những người này lại cho đủ thời gian 4 ngày, hoàn thành nhiệm vụ, một nửa là thực sự lực bất tòng tâm, có muốn cũng không thể đi xa như vậy.

Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành, Hàn Phong cũng không thèm giữ họ làm gì, tuỳ tiện để cho họ tự do rời đi, hắn mang theo Ngô Soái và vài người quen thuộc nhất sống sót có lẽ càng tốt hơn, càng dễ dàng hơn. Dù sao, đám người này hơn phân nửa đều không có tác dụng gì với hắn, nói một cách nghiêm túc thì chỉ vướng chân vướng tay mà thôi.

Tiêu Minh sau khi cẩn thận ngẫm nghĩ, chỉ có thể thở dài trong bất lực. Nghĩ tới mấy trăm nghìn thây ma cản đường, hắn hoàn toàn không có biện pháp ứng đối.

Hàn Phong để cho đám người tiêu hoá xong tin tức mới chậm chạp nói:

- Khu an toàn được chính phủ bảo hộ, tất nhiên là mục tiêu chung của chúng ta. Tôi cũng vậy, mọi người cũng vậy, tất cả đều có mục tiêu chung. Nhưng để đạt mục tiêu này, chắc chắn phải bước từng bước một. Vượt qua mỗi một cái chướng ngại kia, chúng ta mới có thể đảm bảo bản thân sống sót.

Đám người nghe lời này của Hàn Phong, rốt cuộc tâm lý gấp gáp cũng đã được xua tan phân nửa.

Đúng vậy, hiện tại vội vàng rời bỏ nơi này mà đi tìm kiếm vùng an toàn của chính phủ, quả thật chính là một con đường chết.

Tiêu Minh sau một phút ngần ngừ thì hỏi:

- Hàn Phong, vậy cậu có dự định gì?

Hàn Phong thản nhiên nói:

- Tôi muốn tăng cường thực lực tổng thể của đội ngũ trước, tích luỹ lương thực, cải tạo xe cộ, dự trữ nước ngọt, sau đó mới có dư lực để thăm dò con đường an toàn đi tới quận Xuân Hà. Phương hướng chính thăm dò sau này, là vòng qua hai huyện Tam Giang, Lệ Trì, thẳng hướng mục tiêu.

Nghe thấy lời này của hắn, đám người rốt cuộc cũng triệt để bình tĩnh lại. Bọn họ càng thêm khắc sâu ấn tượng về sự tỉnh táo của Hàn Phong khi đưa ra những quyết định quan trọng. Không ai còn dị nghị gì nữa, đều đem cái dự định kia của hắn thành dự tính chung trong tương lai.

Khi con người ta có mục tiêu, có định hướng rõ ràng, vậy thì tâm trạng sẽ được cải thiện rất lớn. Chu Vấn là người đầu tiên cảm nhận được không khí này, hắn đấm hai bàn tay vào nhau, hào hứng hỏi:

- Hàn đại ca, vậy bao giờ chúng ta tiếp tục triển khai hành động?

Hắn vừa trả giày phản lực cho Ngô Soái, toàn thân đã cảm giác sự trì trệ một lần nữa quay trở lại. Hắn thèm khát sự nhanh nhẹn kia, mê mẩn kỹ năng kia, ham muốn sự mạnh mẽ kia, thời thời khắc khắc đều không thể chờ đợi.

Hàn Phong gật đầu, nhìn một vòng quanh đám người, sau đó thản nhiên nói:

Trong phòng ngủ, Hàn Phong nặn nặn hai tay, suy tư tổng kết kinh nghiệm, cùng với xác định phương hướng tương lai.

Đầu tiên là về trận chiến hôm nay. Nếu nhìn thoáng qua, giải quyết E2 còn có chút nhàn hạ, dễ dàng, nhanh chóng hơn so với E1. Cả quá trình vây giết E2 thậm chí còn không cần bất kỳ ai phải trực diện đánh đấm.

Nhưng nếu cẩn thận nghĩ lại, sự hung hiểm và thiếu chắc chắn trong đó còn cao gấp nhiều lần.

Đối phó E1, bọn họ còn có thể gây tổn thương cho nó, thậm chí tự tay kết liễu nó. Đối phó với E2, mặc kệ Hàn Phong hay Ngô Soái, có lẽ cũng khó mà tổn thương được nó mảy may.

Nhìn quái vật kia bị bom lửa chôn vùi mà vẫn cứ mạnh mẽ vô song, nhìn nó bị điện giật, bị băng phong, bị đập nát đầu mà vẫn cường ngạnh sinh tồn, vậy Hàn Phong hiện tại lấy gì để đấu với nó?

Lấy ưu thế trí tuệ, quyết định liều lĩnh, bản tính khát máu của E2, phối hợp cùng với sự ăn may vô cùng mong manh mà thôi.

Nếu sáng nay E2 không thèm khát xác thịt P1 tới mức sập bẫy thì sao?

Nếu quá trình trở về từ căn nhà màu đỏ tới địa điểm giao chiến mà bọn họ bị nó chặn đánh giữa đường thì sao?

Nếu quái vật kia sau khi bị thiêu cháy liền quyết đoán bỏ chạy không thèm quay đầu lại thì sao?

Nếu Chu Vấn không dụ được nó tới cạnh téc nước muối thì sao?

Nếu thực lực quái vật mạnh tới mức một chiêu có thể xé rách tấm lưới vây khốn thì sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!