Chương 30: Vây giết thể thôn phệ.

Đánh giá: 2 / 1 lượt

Sau khi nghỉ ngơi hơn một tiếng, thể lực được khôi phục mấy phần, Hàn Phong ra lệnh chạy trở lại ngã ba, tiến hành kiểm tra công tác chuẩn bị của đám người Mã Mộng Đình.

Xác nhận sự việc chuẩn xác xong xuôi, hắn cùng Ngô Soái và Phương Tường tiếp tục băng băng chạy về phía bắc, thẳng hướng siêu thị hai tầng.

Hàn Phong cùng Ngô Soái cũng không có ngồi trong khoang xe mà đang đứng sau thùng xe, ánh mắt liên tục nhìn quét qua hai bên đường, quan sát nhất cử nhất động của đám thây ma xung quanh.

- Phải có dấu hiệu, phải có dấu hiệu, chắc chắn phải có dấu hiệu!

Hắn vừa cẩn thận quan sát thây ma dị trạng, vừa lẩm nhẩm cùng cầu khẩn hi vọng, hi vọng thấy được thứ cần thấy.

Chiếc xe chậm rãi chạy trên đường lớn, hắn và Ngô Soái thi thoảng lại chém ra mấy đao, đem mấy con thây ma gần nhất chém bay đầu.

Rốt cuộc sau khi chạy hơn 1 cây số, Ngô Soái mới giống như nhận ra điều gì đó lạ lùng, vội chỉ tay về phía trước:

- Đại ca, chỗ kia có điểm lạ lùng.

Hàn Phong vừa nhìn qua, hai mắt nheo lại, gõ gõ kính xe hô lên:

- Chạy thêm 100 mét, sau đó quay đầu về căn nhà màu đỏ bên kia đường.

Phương Tường lập tức nghe lệnh, hắn đạp ga phóng vọt tới phía trước, sau đó đánh lái quay đầu, chầm chậm tiến tới căn nhà màu đỏ.

Hàn Phong liếc mắc, lập tức hít một hơi hưng phấn.

Chính là chỗ này.

Khung cảnh phía trước căn nhà màu đỏ tràn ngập sắc thái khủng bố. Có chân tay cụt gãy, có thi thể không lành lặn, có nửa cái đầu thiếu sót… Thế nhưng điểm chung của tất cả là chúng đều sứt mẻ nham nhở, thật giống như bị thứ gì đó gặm cắn qua.

Tình trạng này không khác gì một cuộc giết chóc cùng bữa tiệc máu me kinh dị, quả thật cực kỳ tương đồng với tình trạng của đám thây ma tại cửa hàng tiện lợi phía tây.

Lũ thây ma ở đây, chắc chắn đã bị một thể thôn phệ tàn sát rồi ăn thịt.

Có một thể thôn phệ đã từng xuất hiện quanh đây.

Hàn Phong hưng phấn hẳn lên, đã thấy dấu vết con mồi, hiện tại liền thả mồi câu, dụ địch vào lưới.

Hắn không chút do dự chém một chém xuống thân xác P1, đem một khúc cánh tay của nó chém đứt, máu cùng dịch nhầy lập tức phun trào như suối.

Ngô Soái tiến lên, đá một đá cho mảnh cánh tay cụt này bay xuống đường.

Hàn Phong thì đem gậy sắt chặn mồm P1 rút ra, thây ma này lập tức gào lên vang vọng:

- Khà… Khà….

Xe ô tô bắt đầu lăn bánh, dọc theo đường cũ trở về. Quá trình này, thi thoảng Hàn Phong cùng Ngô Soái lại chém một mảnh thịt của P1, ném xuống đường, cũng thi thoảng ném cả mấy khúc chân tay của lũ thây ma level 9 xuống, tạo thành một cái đoạn đường rải rác máu me cùng mảnh vụn từ thây ma cấp cao.

Sinh mệnh lực của P1 cực kỳ cao. Thây ma level 14 này đã bị chém cụt cả hai tay cùng một khúc chân, thế nhưng nó vẫn không chết, vẫn khà khà kêu lên vô cùng điên cuồng.

Hàn Phong chính là muốn hiệu quả này, muốn khiến nó kêu to, để nó tự bộc lộ vị trí của bản thân trước thể thôn phệ.

Bọn họ rốt cuộc cũng chạy ngược trở lại ngã ba lúc trước, sau đó lập tức rẽ phải, rẽ vào đoạn đường cụt mà cả ngày hôm qua tốn hết công sức thanh lý sạch sẽ.

Chiếc xe chạy chậm dần rồi ngừng hẳn, tiến vào một cái khu vực trống trải, xung quanh bầy la liệt can nhựa lớn nhỏ, còn có mười mấy cái bình kim loại hình trụ đặt rải rác bốn phía.

Hàn Phong, Ngô Soái cùng Phương Tường đều vội vã xuống xe, nhanh chóng chạy tới địa điểm ẩn nấp nghiên cứu từ trước, lấy ra một bình nước hoa đổ lên người, sau đó cẩn thận nín thở chờ đợi.

Cái này nhằm che giấu mùi vị nhân loại.

Mấy bình nước hoa này bọn họ thanh lý thây ma, lục soát nhà cửa, sưu tập được rất nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!