Chương 28: Họp bàn chiến thuật.

Đánh giá: 2 / 1 lượt

Nghe thấy Hàn Phong nói vậy, Chu Vấn rốt cuộc bình tĩnh lại. Hắn từ chỗ Hứa Dương cũng biết rằng cả ngày hôm nay đám người Hàn Phong đã liên tục chiến đấu cường độ cao, hiện tại vô cùng mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức.

Mà buổi tối bên ngoài quả thật cũng rất nguy hiểm, hắn dù có gan to bằng trời cũng không dám tự mình xuất chiến.

Sau khi Chu Vấn dẫn đầu biểu đạt, mấy người còn lại cũng lần lượt nêu ý kiến.

Tiêu Minh, Mộ Thi Thi do dự hồi lâu, cuối cùng chọn cách ở lại căn cứ, làm các công việc tạp vụ.

Trung niên nam tử Đường Hiếu rõ ràng rất sốt ruột. Hắn hôm qua đi tới khu đô thị này chơi, hiện tại người nhà vẫn còn ở trung tâm thành phố, hai bên đã mất liên lạc, mà có muốn trở về cũng không được.

Nữ tử mặt rỗ Đào Đại Tư trực tiếp biểu đạt quyết tâm cao độ. Nàng ta rất có tư thái nam nhân vỗ ngực bịch bịch, nói bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng làm việc.

Hàn Phong để cho bọn họ thoải mái bày tỏ thái độ xong xuôi, lúc này mới chậm rãi hỏi:

- Vậy là trong số các vị, có người vẫn còn gậy bóng chày, có người đã thất lạc mất?

Tiêu Minh cùng Mộ Thi Thi, cẩn thận nhớ lại, đồng thanh nói:

- Đúng vậy. Cũng không biết tại sao ngày hôm qua chúng tôi vẫn còn, tới sáng nay thức dậy, vật kia đã tự động biến mất rồi.

Nếu vẫn còn gậy bóng chày, Tiêu Minh thật ra cũng muốn xông pha một phen.

Hàn Phong nhướng mày, lập tức truy vấn:

- Biến mất?

Tiêu Minh vô cùng khẳng định nói:

- Đúng, là biến mất. Tôi dựng nó ở ngay bên cạnh, sáng hôm sau liền không thấy nữa.

Hàn Phong trong lòng có chút suy đoán, hắn nhanh chóng hỏi lại:

- Các người có săn giết thây ma nào không?

Tiêu Minh cùng Mộ Thi Thi nhìn nhau, chậm rãi lắc đầu:

- Hai cái thây ma kia là do một mình Châu Lam giết chết.

Hắn lại hỏi 4 người kia, họ đều ít nhiều đã đánh chết thây ma, gậy bóng chày vẫn luôn luôn đồng hành,

Hàn Phong thoáng cái rơi vào trầm tư.

Hắn nghĩ chân tướng của việc này hẳn là, nếu gậy bóng chày không trải qua nhuộm máu thây ma, vậy thì nó sẽ từ từ biến mất.

Nhưng người bỏ lỡ giai đoạn đầu, quả thực càng thêm khó sống.

Ném vấn đề này ra sau đầu, bây giờ có nghĩ thêm cũng chẳng tác dụng, Hàn Phong chỉ lo làm sao sớm đột phá cấp 8 mà thôi. Hắn hiện tại có 103/500 exp, khoảng cách tới cấp 8 còn khá xa, nhưng bù lại thì điểm bộc phá đã tăng tới 151%.

Nếu không thể lên cấp 8 kịp thời, hắn sẽ dùng cột mốc 200% bộc phá làm chỗ dựa, tiếp tục săn giết Thể Thôn Phệ E1.

Lại chờ thêm một lúc, bữa tối rốt cuộc cũng được chuẩn bị xong.

Bởi vì số lượng người tăng cao, Phương Tường từ trên lầu 3 lấy xuống 2 bộ bàn ghế nữa kê trong nhà ăn, tạo thành một cái phòng ăn tập thể.

Dựa theo quy tắc trước đó Hàn Phong định ra, các cá nhân tham gia chiến đấu chủ lực, hoặc đóng góp trong chiến đấu sẽ được hưởng dụng tài nguyên nhiều hơn. 8 người gồm hắn, Ngô Soái, Phương Lương, Liễu Huyên, Mã Mộng Đình, Đinh Vũ, Hứa Dương, Nhạc Liên sẽ được 4 bát cơm cùng với 2 miếng thịt bò kho tiêu, hai quả trứng luộc, còn có thêm 1 bát canh cải nấu cá và nửa quả táo.

Nhưng người còn lại làm các công việc như tháo rút xăng xe, lục soát nhà cửa, đốt xác thây ma, dọn dẹp, phân loại, nấu nướng… Chỉ được 2 bát cơm, 1 miếng thịt bò và 1 bát canh cải nấu cá mà thôi.

Thấy được sự phân chia tài nguyên cách biệt như vậy, thiếu niên Chu Vấn lại càng thêm nắm chặt nắm tay. Hắn thề rằng ngày mai mình phải thay đổi bàn ăn, trở thành một trong những người được hưởng dụng tài nguyên nhiều nhất kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!