Chương 20: Chiến đấu kịch liệt (2)

Đánh giá: 2 / 1 lượt

E1 nhìn qua Mã Mộng Đình bằng ánh mắt khát máu, nó ré lên một tiếng long trời lở đất, dưới chân khẽ nhún, phá tan nền gạch, cả cơ thể giống như một quả đạn pháo phóng vọt về phía trước.

"Mình sẽ chết sao… Mình không muốn chết… Mình còn con trai, con gái…"

Mã Mộng Đình trong mắt xuất hiện cái miệng đỏ như bồn máu cùng 4 vòng răng trắng ởn điên cuồng xoay tròn, từ trong miệng E1 phả ra một luồng không khí tanh tưởi hôi thối cùng khí tức tử vong nồng đậm. Chỉ cần bị nó cắn một ngụm, e rằng sẽ bị cắn cụt luôn nửa thân mình.

Thế nhưng nàng còn chưa kịp nhắm mắt buông xuôi, khoảnh khắc E1 vọt tới giống như một phần vạn giây đồng hồ bị ngưng lại giữa không trung, sau đó rầm một tiếng va chạm vang lên, E1 đột nhiên bị đụng bay ra ngoài xa 3 mét, lại xệt xệt xệt lăn lộn mấy vòng nữa, đụng nát một chiếc taxi ven đường.

Một chiếc xe bán tải Ford Raptor cũng xệt xệt mấy tiếng nghiêng trái đổ phải, sau đó ầm một tiếng lao vào cây đèn đường, đem đèn đường đụng đổ.

Khoảnh khắc nguy cấp vừa rồi, Phương Tường y theo kế hoạch lái xe đụng thẳng vào thân thể E1, đem nó đụng bay ra ngoài. Mà bản thân hắn cũng không vững được tay lái, nhất thời mất kiểm soát mà bị phản lực của E1 đẩy qua một bên.

Hàn Phong trong lòng khen hay, vận dụng 10 giây còn lại của điểm bộc phá, hoá thành một luồng quang mang màu trắng bắn thẳng về phía E1.

Quái vật kia bị tổn thương không nhỏ, da thịt toàn thân rách rưới bê bết máu, gắng gượng chống tay muốn đứng lên, thế nhưng đón chờ nó là một cái băng thương to bằng bắp tay điên cuồng đâm thẳng vào đầu.

- Réckkkkk

E1 gào lên như điên dại, mở cái mồm như cái bồn máu ra, bốn vòng răng xoay tròn ngược chiều như máy xay thịt, không chút do dự đón nhận dị vật đâm tới.

Rắc rắc rắc rắc…

Băng thương ngưng tụ 3 điểm trí lực của Hàn Phong, vậy mà lại không đâm thủng được mồm E1, trái lại bị bốn cái vòng răng kia xay cho thành vụn băng, không còn sót lại nửa điểm.

Hắn vội vã đạp chân muốn lui lại, lui khỏi phạm vi công kích của E1. Thế nhưng E1 nào có chuyện bỏ qua, tiếp tục nhún người bắn thẳng về phía Hàn Phong.

Nhưng chân nó bị ghim băng thương từ trước, vừa rồi lại bị đụng tới xương cốt gãy vỡ, tốc độ đã giảm sút rất nhiều.

Pằng pằng pằng…

Chờ đợi nó là những âm thanh súng nổ liên tiếp. Tám viên đạn từ bên cạnh bắn qua, đem cơ thể E1 xuyên thủng lỗ chỗ, cũng để cho nó phải tạm dừng công kích.

Ngô Soái trong tay cầm khẩu k54 đã xả hết đạn, vội vã lui một bước, muốn tránh xa khỏi quái vật này.

E1 thực sự vô cùng hung mãnh, hắn đã có vô tận e ngại trong lòng, không dám cứng đối cứng nữa.

Hàn Phong tiếp tục ngưng tụ ra hai cái băng thương, vèo vèo hai tiếng phi thẳng về phía E1. Quái vật không chút nao núng, đem bàn tay vỗ ra, vỗ cho một băng thương nát vụ, nhưng vẫn có một thanh đâm trúng bụng nó, đâm xuyên từ trước ra sau.

Nó há mồm gào lên một tiếng, phóng thích sự điên cuồng tức giận trong lòng.

Nhưng đón tiếp nó lại là hai cái vệt màu vàng cam vô cùng sắc bén chém tới.

Phừng!

Cái mồm rộng của E1 lập tức bốc cháy điên cuồng, khoé miệng còn rách ra một vệt dài cả gang tay, vòng tới phía sau đầu.

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Hai cái lưỡi đao lửa một trước một sau bắn tới, để cho E1 không kịp né tránh.

Nó thét lên đầy đau đớn, thò tay tát liên tiếp lên miệng hòng dập lửa, cũng xoay người hướng về phía xa xa, nơi có một con ruồi vừa tấn công nó

Hứa Dương ngón tay vẫn còn bốc lửa run rẩy đứng đó, đáy quần dường như có chút ẩm ướt.

Bị quái vật khủng bố nhìn chằm chằm không phải là cảm giác dễ chịu gì.

Không để cho E1 làm ra lựa chọn, Hàn Phong bàn tay ngưng tụ ra một băng thương, sau đó lạnh lùng hô lên:

- Tất cả lui lại, giữ khoảnh cách tiếp ứng khi cần, ngay lập tức!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!