Hàn Phong biết chủ nhân của khuôn mặt chảy mủ này, gã chính là Bàng Lâm, một giây trước còn là đồng nghiệp của mình!
Bất quá vị đồng nghiệp này giống như đã mất hết tri giác, chỉ theo bản năng lấn tới, đem hàm răng trắng ởn cắn về phía cổ Hàn Phong.
Hàn Phong vừa kinh hãi vừa hoảng hốt, giơ chân đạp một phát, đem Bàng Lâm đá ngã ra sàn.
Nhưng mà người kia giống như không hề đau đớn, lồm cồm bò dậy tiếp tục cắn tới, đôi mắt mờ đục không hề có một chút thanh tỉnh nào.
Hàn Phong nhìn tình cảnh này, trong đầu không tự chủ hiện lên cái danh từ hai chữ:
Thây ma
Bàng Lâm đã biến thành thây ma rồi.
Loại thây ma giống hệt trong phim ảnh cùng tiểu thuyết kia.
- Á… Cứu…
Bên phải Hàn Phong lúc này vang lên thanh âm kêu cứu. Hắn khẽ liếc, kia chính là Lưu Thanh đồng nghiệp của hắn, trên tay cũng có một cây gậy bóng chày đen nhánh, thân gậy chặn ngang một cái mồm đầy máu.
Lưu Thanh đang bị Hồ Hán Thương biến thành thây ma tấn công.
Không kịp suy nghĩ quá nhiều, Hàn Phong trong đầu cấp tốc động não, nhớ tới mấy cuốn tiểu thuyết thây ma vẫn thường hay đọc, nhanh chóng đưa ra quyết định:
- Đánh chết thây ma Bàng Lâm.
Còn nữa, tuyệt đối không được để gã cắn mình.
Hậu quả khi bị thây ma cắn, dù hắn chưa từng chứng kiến ngoài đời thật, thế nhưng cũng không ảnh hưởng đến phán đoán. Kết cục kia đảm bảo vô cùng nguy hiểm, thậm chí có khả năng cũng sẽ theo đó bị biến thành thây ma.
- Bàng Lâm, xin lỗi, tôi muốn sống.
Bốp!
Hàn Phong đem cây gậy bóng chày quật tới phía trước, quật trúng lồng ngực thây ma Bàng Lâm. Thân thể Bàng Lâm giống như mục nát từ lâu, bị đập tới lồng ngực lõm vào, bay qua một bên vách tường.
Kể cả chịu phải tổn thương như thế, thây ma vẫn không chút đau đớn, nhanh chóng bật ngược trở lại, lao tới Hàn Phong như thể phát điên.
"Có lẽ đầu là điểm yếu của chúng nó!"
Hàn Phong nhanh chóng đưa ra kết luận, gậy bóng chày lại vút một tiếng, quật về thái dương thây ma.
Bụp!
Âm thanh vỡ vụn ghê rợn vang lên. Thây ma Bàng Lâm dưới một gậy này bị quật tới bay cả xương trán, bên trong sọ não là một mảnh đen ngòm, nhơ nhớp chảy ra. Xương sọ bị vỡ, Bàng Lâm lập tức như robot hết pin, đổ gục xuống sàn, chết tới không thể chết hơn.
Gã vừa chết, phía sau lại xuất hiện hai con thây ma nữa, chính là Tô Minh cùng Tô Tâm, hai anh em sinh đôi khuôn mặt mục ruỗng chảy mủ, nửa phút trước họ đều là đồng nghiệp của Hàn Phong.
Hắn hai mắt trợn tròn, quên cả cảm giác mệt mỏi nơi cánh tay, bước lên dùng gậy quật một quật vào đầu lâu của Tô Minh, đem đầu tên kia đánh vỡ.
Khè khè khè…
Tô Tâm thấy anh trai bị đánh chết, không hề có một chút thương cảm, vẫn theo bản năng nhào tới cắn xé. Hàn Phong bởi vì vừa mới ra đòn, không kịp lui lại, chỉ có thể cố cúi người né tránh, bị bàn tay Tô Tâm đập tới trúng lưng.
Hự!
Hắn rên lên một tiếng đau đớn, quái lực của thây ma này thật lớn, công kích tương đương với cú đấm của người trưởng thành.
Nín xuống cảm giác nôn nao đau tức, Hàn Phong từ phía dưới đem gậy bóng chày chọc ngược lên phía trên, bụp một tiếng đem quai hàm thây ma đập bay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!