Cơm trắng bốc khói, canh nóng xì sụp, đùi lợn nấu mềm, cá chiên giòn tan, rau xanh tươi rói. Nếu là trước tận thế, đây chỉ có thể coi là một bữa ăn cơ bản, thế nhưng trải qua nguy nan khủng bố cả ngày hôm nay, một đoàn 10 người đều đem đồ ăn trân trọng từng chút, im lặng nhai nuốt cùng thưởng thức.
Bọn họ hoàn toàn không biết tương lai sẽ có thể được ăn những bữa thế này hay không, ngay cả Hàn Phong cũng không tự tin khẳng định có thể no bụng mỗi ngày.
- Tài nấu ăn của hai vị tiểu muội muội thật đỉnh.
Liễu Huyên không nhịn được mà tấm tắc khen ngợi, nàng thường ngày ở nhà cũng không thể nấu được bữa ăn chất lượng thế này.
Nhạc Liên, Triệu Hà Vân được khen thì đều đỏ mặt cúi đầu, ngượng ngùng nhìn về phía Ngô Soái, sau đó tranh nhau gắp cho hắn hai cái cục thịt mỡ. Tiểu tử kia cũng dương dương tự đắc mà hưởng thụ một phen.
Cũng may trong nhà Phương Tường còn chút thực phẩm dự trữ, bằng không hiện tại bọn họ chỉ có thể ăn mỳ gói.
Sau khi mọi người xong bữa, mấy đứa trẻ con đều nhu thuận xắn tay áo thu dọn chén đĩa, ngay cả Liễu Huyên cũng không ngoại lệ, cố gắng bày ra tác dụng của bản thân. Nàng mặc dù đã liên tiếp hồi tức mấy lượt cho đám người Hàn Phong, bất quá vẫn cảm giác bản thân quá mức an nhàn.
Cuối cùng cũng có được một khoảng thời gian nghỉ ngơi đúng nghĩa, Hàn Phong ngồi trên ghế salon êm ái, lấy điện thoại di động ra, bắt đầu thử dò sóng radio. Bất quá hắn thử mấy tần số liền cũng không dò được gì cả.
Ngô Soái tới bên cạnh hắn hỏi nhỏ:
- Đại ca, chúng ta có đi chém giết thây ma xung quanh không?
Hắn vô cùng bức thiết lên cấp. Hiện tại hắn mới cấp 5, mới có 14/150 exp, không biết bao giờ mới lên được cấp 6.
Hàn Phong trầm ngâm một hồi nói:
- Buổi tối cơ bản là rất nguy hiểm, tuy nhiên, cũng cần phải thanh tẩy bọn chúng một phen. Nơi này của chúng ta có quá nhiều người, càng lâu càng truyền ra mùi vị hấp dẫn thây ma tới. Nhưng chúng ta cũng chỉ cần thanh tẩy thây ma trong bán kính 50 mét mà thôi.
- Được. Vậy đệ đi chuẩn bị một chút.
Hàn Phong nghỉ ngơi lấy lại sức, một lúc sau, Ngô Soái đã trở lại, trong tay có hai cây đèn pin lớn, hắn đưa một cây cho Hàn Phong nói:
- Ta từ chỗ Phương lão lấy tới.
Hàn Phong cầm lấy, nhét vào túi quần sau đó đứng lên.
- Chúng ta đi!
Hai người Hàn Phong và Ngô Soái muốn đi săn giết thây ma, đám người Phương Tường tuy biết nhưng cũng không dám đi cùng. Đối với bọn họ, buổi tối thực sự quá nguy hiểm.
Bọn họ chỉ có thể cầu mong hai người săn giết an toàn, mau chóng trở về mà thôi.
Sau khi nhìn cánh cửa sắt đen kịt đóng lại, Hàn Phong chỉ phía bên trái nói:
- Ta dọn bên này, đệ dọn bên còn lại, nếu gặp thứ không thể giải quyết, tuyệt đối không được cậy mạnh. Trước hết giải quyết thây ma bên ngoài, có cơ hội thì gõ cửa từng nhà, tìm kiếm người sống sót.
Ngô Soái một tay cầm đèn một tay cầm đao cười nói:
- Nếu ta không địch lại không phải còn có lão Hàn huynh sao.
Hai người từ đó chia ra, bắt đầu săn giết thây ma rải rác. Hàn Phong không có bật đèn pin mà hai mắt tập trung tinh thần quan sát xung quanh, trong lòng thầm cảm thán kính dạ quang thật sự dùng quá tốt. Hắn hiện tại nhìn ra bóng đêm bên ngoài hoàn toàn không có chút cảm giác trở ngại.
Điểm exp của hắn hiện tại là 69/300, thể lực cùng trí lực đã hồi phục vô cùng sung túc. Mục tiêu của hắn là lên tới khoảng 150 exp, ngày mai sẽ đột phá cấp 7.
Thây ma trong khu phố này thật sự khá đông đúc, đàn đàn lớp lớp quanh quẩn bồi hồi. Bất quá bởi vì kính dạ quang cung cấp khả năng nhìn đêm, Hàn Phong không có chút trở ngại nào, thoải mái chém bọn chúng như chém chuối.
Thây ma trong bóng đêm dường như cũng m không bị trở ngại, bọn chúng chỉ cần nghe âm thanh chiến đấu là đều lững thững bước qua, sau đó từng con từng con ngã xuống.
"Thể lây nhiễm level 4, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại."
"Thể lây nhiễm level 1, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!