Chương 7: Nấu cơm cho cậu ấy

Thấy vẻ mặt cún con cầu khen thưởng của Bạch Lạc, Cố Cảnh Thừa dù muốn giữ vẻ mặt lạnh lùng cũng không được. 

Cuối cùng, anh nói một câu: "Rất tốt." 

"Vậy anh có vui không?" 

Cố Cảnh Thừa tiếp tục miễn cưỡng: "Vui." 

Vui cái rắm. 

Mèo trắng nhỏ vì người khác mà hao hết sức lực, còn ngây ngốc cười nữa chứ, xem ra đầu óc đúng là không được tốt cho lắm. 

Sau này phải bảo vệ mèo trắng nhỏ nhiều hơn mới được. 

"Vậy sao anh không cười?" 

Cái thẻ ăn dài hạn này cười lên đẹp như vậy, cậu rất muốn nhìn anh cười mà. 

Cố Cảnh Thừa: "..." 

Cố Cảnh Thừa cũng không biết mình sao nữa, đối diện với đôi mắt xanh trong veo xinh đẹp này, anh thế nào cũng không thể nói ra lời từ chối. 

Cuối cùng anh thật sự khẽ cười một tiếng, hàm răng trắng đều tăm tắp vô cùng sáng ngời. 

Bạch Lạc lúc này mới hài lòng, cậu cười càng thêm rạng rỡ, còn xoa xoa cái bụng lép xẹp của mình. 

"Đói quá, tôi muốn ăn kẹo m*t." 

Đây là muốn phần thưởng rồi. 

"Hôm nay không mang kẹo." 

Bạch Lạc thất vọng vô cùng, hàng lông mày nhướng lên rũ xuống, khuôn mặt tinh xảo càng thêm ủ rũ. 

"Đói mà chỉ ăn kẹo thì không được, dẫn em đi ăn cơm thôi." 

Đôi mắt xanh của Bạch Lạc sáng lên: "Anh làm sao?" 

Cố Cảnh Thừa vốn định dẫn cậu đi ăn ở nhà ăn, không ngờ cậu lại hỏi như vậy. 

"Em muốn ăn cơm tôi nấu?" 

Mèo trắng nhỏ chớp chớp đôi mắt to tròn mấy lần: "Không được sao?" 

Cái thẻ ăn dài hạn này chính là phải bao ăn cho cậu mà. 

"Được, hôm nay tâm trạng ông đây tốt, làm cho em." 

Dù sao cậu cũng muốn ăn đồ anh làm, xem như cậu ngoan ngoãn, giúp anh nhiều việc như vậy, tự mình làm cho cậu một bữa cơm cũng không có gì. 

Bạch Lạc ngoan ngoãn để Cố Cảnh Thừa nắm tay dẫn đi, những người bên nhà họ Tô đều ngây người nhìn. 

Má ơi, vừa nãy cái người nói xuống bếp cho người khác ăn chính là sát thần Cố Cảnh Thừa thật sao? 

Chẳng lẽ bị người khác chiếm xác rồi? 

"Ư... đừng đi, vết thương của tôi mới chữa được một nửa thôi mà." Người đội viên cuối cùng nhỏ giọng kêu la. 

Một người khác an ủi anh ta: "Cậu cứ nhịn đi. Trước đây Cố Cảnh Thừa đã là người mạnh nhất ở đây rồi. Nghe nói sau trận chiến ở Tứ Thanh Sơn, anh ta đã lên tới cấp năm, ngay cả Thời Uyên cũng bị anh ta đánh cho thảm bại bỏ chạy, cái sát thần này bây giờ đúng là vô địch thiên hạ rồi." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!