Chương 34: không nuôi nổi

Lái xe suốt đêm, đến thành Nam Hà đã hơn tám giờ sáng.

Cả thành Nam Hà tắm mình trong ánh nắng ấm áp, các cửa hàng hai bên đường đã mở cửa, trong quán ăn sáng có không ít người đang ăn sáng, còn có cha mẹ dắt tay những đứa trẻ đeo cặp sách đến trường.

Các cửa hàng quần áo, trà sữa, giày dép,... cũng gần như đã mở cửa hết.

Tuy rằng chưa có khách, nhưng có thể tưởng tượng được, đến tối nơi này sẽ náo nhiệt đến nhường nào.

Khu vực này có lẽ vừa vặn không bị thiên thạch rơi trúng, các công trình kiến trúc được bảo tồn rất tốt.

Chỉ nhìn cảnh tượng như vậy, dường như đã trở về khoảng thời gian trước khi thiên thạch rơi xuống, thế giới vẫn tốt đẹp như vậy.

Xe của Cố Cảnh Thừa và những người khác đi theo xe của người đến đón họ, người của Chiến đội Chín lần lượt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng đều có chút xúc động.

Đoạn Vân Trạch không khỏi cảm thán: "Người phụ trách thành Nam Hà này cũng không tệ nhỉ, vậy mà quản lý nơi này tốt như vậy."

Cố Cảnh Thừa gật đầu tán thành: "Cũng không tệ."

Trong tình huống khó khăn như vậy, có thể để những người bình thường trong thành mình sống cuộc sống bình thường, bản thân điều này đã rất đáng nể.

"Nghe nói Hoa Diêu này còn chưa đến 30 tuổi, tôi bây giờ thật sự tò mò cô ta trông như thế nào rồi."

Cố Cảnh Thừa còn chưa kịp đáp lời, đột nhiên trên bầu trời truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.

Mấy con vật lần lượt từ trên trời rơi xuống, không còn động tĩnh gì, sau khi chết chúng mới hóa lại thành hình người.

Là dị chủng nhân.

Chiếc xe dẫn đường phía trước phanh gấp, có người xuống xe.

"Mau cứu người." Người đến đón Cố Cảnh Thừa nói, bọn họ lần lượt xuống xe, rút súng năng lượng ra bắn lên trời.

Đáng tiếc rất nhanh bọn họ đã bị đối phương tiêu diệt.

Cố Cảnh Thừa quay đầu nói với Bạch Lạc: "Em ở đây, đừng xuống xe."

Bạch Lạc ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng."

Người của Chiến đội Chín lần lượt xuống xe.

Trên bầu trời, một đám chim khổng lồ có cánh đang dùng móng vuốt bắt người định bay ra khỏi thành Nam Hà, xem ra đều là bắt người bình thường.

"Cứu người."

Cố Cảnh Thừa ra lệnh.

Tiểu Chu trong nháy mắt hóa thành chim én bay lên trời.

Lão Lâm cũng vươn ra những cành cây khổng lồ đối phó với những con chim khổng lồ trên trời.

Giang Viêm và Kiều Tuyết rút súng năng lượng ra mỗi người nhắm vào một người chim, sau khi bắn chết người chim, đều nhảy lên đón lấy những người thoát khỏi móng chim và đang rơi từ trên cao xuống.

Tiểu Chu cũng giải quyết xong một con chim khổng lồ, trong tay mỗi bên ôm một đứa trẻ 8-9 tuổi.

Đoạn Vân Trạch thì hóa thành sói, gần như là nhảy vọt lên không trung, tóm lấy một con chim khổng lồ bay thấp nhất, g**t ch*t con chim khổng lồ, cứu người dưới móng vuốt của nó.

Chiến đội Chín chưa đến năm phút đã tiêu diệt hết đám chim khổng lồ trên không trung này, cũng cứu được những người bình thường từ tay chúng.

Họ phát hiện những con chim khổng lồ này đều bắt những đứa trẻ dưới 10 tuổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!