Chương 31: Đây là một nụ hôn phải không?

Cố Cảnh Thừa vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Lần này nguy hiểm rồi.

Không còn cách nào khác, Cố Cảnh Thừa chỉ có thể liều mạng với đối phương.

Anh dồn toàn bộ sức mạnh vào hai tay, duỗi hai tay ra phía trước tạo thành một hàng rào màu đỏ nhạt để chống đỡ mấy cái xúc tu.

Anh là cuối cấp năm, còn bạch tuộc là cấp sáu, tuy rằng đã làm giảm lực của các xúc tu, nhưng vẫn bị chấn bay ra ngoài, khiến vết thương càng thêm nghiêm trọng.

Thấy xúc tu lại tấn công về phía mình, anh tiêu hao quá nhiều năng lượng, cho dù lại tập trung năng lượng tạo thành hàng rào, hiệu quả chắc chắn sẽ kém hơn rất nhiều so với vừa nãy.

Những xúc tu đó có thể trực tiếp phá vỡ hàng rào và lấy mạng anh.

Ngay lúc Cố Cảnh Thừa ngàn cân treo sợi tóc, những xúc tu sắp sửa thành công kia lại đột nhiên vội vàng rút lui cực nhanh.

Bạch tuộc như phát điên, thân hình khổng lồ lộn nhào liên tục, các xúc tu đều quơ về phía con mắt còn lại có thể nhìn thấy của nó.

Hóa ra con mắt lành lặn của nó đang phải chịu tổn thương nghiêm trọng.

Bạch Lạc cầm một con dao lớn trong tay, liên tục đâm mạnh vào con mắt lành lặn của nó.

Tuy rằng mắt nó đủ to, nhưng cũng không chịu nổi cách đâm như vậy, máu tươi từ mắt nó chảy ra.

Nó trở thành một con bạch tuộc mù.

Các xúc tu không mục đích đâm loạn xạ, Bạch Lạc đang cố gắng đâm vào mắt bạch tuộc bị một xúc tu quật trúng, lập tức phun ra máu tươi, không còn chút sức lực nào, người chìm xuống nước.

Các xúc tu vẫn đang loạn động quật mạnh không ngừng, nếu không cẩn thận bị quật trúng, Bạch Lạc sẽ chết chắc.

Cố Cảnh Thừa tim thắt lại, lập tức bơi về phía Bạch Lạc.

May mắn là bạch tuộc bây giờ đã mù, không nhìn thấy gì, anh thành công ôm được Bạch Lạc.

Bạch Lạc nhắm chặt hai mắt, người đã hôn mê.

Cố Cảnh Thừa nhẹ nhàng vỗ vào má Bạch Lạc, thấy cậu không một tiếng động, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi.

Tiểu bạch miêu, em nhất định không được xảy ra chuyện gì.

Cuối cùng Bạch Lạc cũng mở mắt ra, chỉ là trạng thái của cậu không tốt lắm, cơ thể co giật, miệng sùi bọt mép, tay chân dùng sức, trông rất đau đớn.

Chết tiệt, tiểu bạch miêu không giống anh, một dị nhân hệ thủy.

Cậu không thể thở dưới nước.

Cố Cảnh Thừa nghiêng người tới, miệng đối miệng, hô hấp nhân tạo cho Bạch Lạc.

Hơi thở đầu tiên truyền sang, Bạch Lạc rõ ràng dễ chịu hơn nhiều.

Có lẽ cậu muốn hấp thụ thêm oxy, vậy mà trực tiếp hôn lên môi Cố Cảnh Thừa.

Đôi mắt Cố Cảnh Thừa hơi mở to.

Đây là lần đầu tiên anh thân mật với một người như vậy.

Cảm giác, hình như cũng không tệ.

Cố Cảnh Thừa không quên hoàn cảnh hiện tại, anh chịu đựng cơn đau ở vai, ngoài cánh tay ôm chặt eo Bạch Lạc, tay và chân còn lại không ngừng bơi lên trên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!