Chương 30: Cuộc chiến sinh tử

Cậu hối hận vì đã kể chuyện này cho Cố Cảnh Thừa.

Cố Cảnh Thừa mềm lòng, nắm chặt tay cậu.

"Tiểu bạch miêu, chỉ khi trở nên mạnh mẽ, tôi mới có thể bảo vệ được người mình muốn bảo vệ. Cậu yên tâm, tôi biết rõ giới hạn của mình, nếu thực sự không đánh lại được, tôi sẽ bỏ cuộc."

Bạch Lạc nghĩ rằng chỉ cần Cố Cảnh Thừa còn một hơi thở, cậu cũng có thể cứu sống anh, nên cũng đồng ý.

"Tôi chỉ cảm nhận được thứ dưới lòng đất rất mạnh, là nguyên tố thủy, còn hình thành cả lõi, những thứ khác thì không rõ. Nhưng thứ ở trong sông chắc là cá. Nhưng cũng khó nói, vì nó là nguyên tố thủy, khi dị nhân hệ thủy đạt đến một cấp độ nhất định, việc tự do hô hấp dưới nước cũng không thành vấn đề."

"Cho dù dị nhân hệ thủy có thể tự do hô hấp dưới nước, nhưng chỉ cần là người, sẽ không thích sống dưới nước, thứ này chắc chắn là động thực vật ở dưới nước."

"Anh nói rất có lý. Nhưng cho dù là động thực vật, cấp bậc cao như vậy, chắc chắn cũng có trí thông minh của con người, anh phải cẩn thận."

"Được." Cố Cảnh Thừa khẽ cười: "Ngày thường thấy cậu ngốc nghếch đáng yêu như vậy, nói đến những chuyện này lại thông minh ghê."

Cậu ngốc nghếch đáng yêu?

Vậy là cậu đang được khen sao.

Cố Cảnh Thừa cởi áo khoác mỏng đưa cho Bạch Lạc: "Cậu ở trên này đợi tôi."

"Cái thứ đó ở bên kia." Bạch Lạc nhận lấy áo khoác của anh rồi chỉ về một hướng, sau đó dặn dò: "Nếu anh đánh không lại, hoặc bị thương, thì lập tức lên đây."

"Được."

Cố Cảnh Thừa nhảy xuống mặt sông.

Vì địa hình ở đây bằng phẳng, nước sông không chảy xiết như những nơi khác, bơi cũng không tốn sức.

Cố Cảnh Thừa bơi đến vị trí mà Bạch Lạc vừa chỉ, hít một hơi rồi lặn xuống nước.

Bạch Lạc ở trên bờ sông, ánh mắt không rời khỏi anh.

Thấy anh chìm xuống nước, không còn nhìn thấy người đâu, trong lòng cậu càng thêm lo lắng.

Cố Cảnh Thừa cảm thấy lần này vận may của mình thực sự không tệ.

Bởi vì cảm giác dưới nước của anh khác hẳn trước đây.

Có lẽ vì cũng là dị nhân hệ thủy, cơ thể anh nhẹ nhàng hơn nhiều, nín thở cũng dễ dàng hơn, hơn nữa mở mắt dưới nước cũng không khó chịu chút nào, và giống như ở trên cạn, anh nhìn mọi thứ rất rõ.

Anh dám chắc rằng khi nguyên tố thủy tiến cấp, việc tự do hô hấp dưới nước chắc chắn không thành vấn đề.

Dưới đáy sông, có rất nhiều loại cá khác nhau.

Cố Cảnh Thừa bơi lượn giữa các loài cá, tìm kiếm thứ gì đó cao hơn anh năm cấp.

Anh sợ mình có thể bỏ lỡ thứ đó hoặc tìm sai, nên cẩn thận tìm kiếm.

Thứ đó căn bản không cần anh tìm, mà chủ động tấn công anh trước.

Cố Cảnh Thừa bơi về một vùng sông, phát hiện cá ngày càng ít, cuối cùng thậm chí không còn một con nào.

Anh cảm thấy chính là chỗ này.

Gần như cùng lúc đó, một bóng đen ập đến chỗ anh.

Thứ đó quá nhanh, anh căn bản không nhìn rõ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!