Phủ Tang ngồi xuống và nói: "Trong căn cứ còn quy tắc gì nữa không, anh nói hết một lần đi."
Cố Cảnh Thừa lại kéo thêm một chiếc ghế ngồi đối diện với Phủ Tang.
"Quy tắc cơ bản đã nói xong rồi, giờ tôi muốn nói chuyện khác với cậu."
"Chuyện gì vậy?"
"Cậu có biết tại sao Hách Liên Lý Áo lại muốn lấy máu của cậu không?"
"Biết chứ." Nhắc đến chuyện này, Phủ Tang liền tức giận, "Tôi là thần thú duy nhất của Mễ Cổ Tinh, cái tên khốn Hách Liên Lý Áo đó lợi dụng máu của tôi để làm thí nghiệm, muốn tạo ra nhiều bản sao của tôi để phục vụ hắn, hừ, nếu tôi dễ dàng bị sao chép như vậy thì đã không phải là thần thú duy nhất rồi."
Cố Cảnh Thừa không hề ngạc nhiên.
Điều này trùng khớp với suy đoán trước đó của anh.
"Vậy Bạch Lạc cũng đến từ Mễ Cổ Tinh sao?"
"Chắc là vậy, anh ấy là chủ nhân của tôi mà."
"Chắc là?"
Phủ Tang gãi đầu: "Kỳ lạ thật, cứ hễ nghĩ đến chuyện liên quan đến chủ nhân là đầu óc tôi lại trống rỗng. Chủ nhân chắc chắn đã dùng pháp thuật gì đó với tôi, tôi hoàn toàn không nhớ được bất cứ điều gì về anh ấy."
Cố Cảnh Thừa nheo mắt: "Tại sao lại là Bạch Lạc, không phải người khác?"
"Cảm giác mách bảo tôi là chủ nhân đã làm."
"Ở phòng băng, thực ra tôi đã muốn giải quyết cậu, là Bạch Lạc đã gọi tên cậu, cũng là dựa vào cảm giác."
Phủ Tang: "Vậy thì không có gì lạ, tôi đã chọn anh ấy làm chủ nhân mà, chúng tôi đã ký kết khế ước, có sự cảm ứng lẫn nhau, dù không có ký ức thì vẫn cảm nhận được đối phương."
"Vậy việc Bạch Lạc mất trí nhớ cũng là ý của cậu ấy?"
"Cảm giác mách bảo tôi là như vậy. Mặc dù tôi cũng không nhớ được nhiều chuyện trước đây, nhưng chắc chắn đã có chuyện lớn xảy ra ở Mễ Cổ Tinh, nơi tôi và chủ nhân ở, nên chúng tôi mới đến Trái Đất."
"Còn Hách Liên Lý Áo? Cậu có thể nhớ được bao nhiêu chuyện về hắn?"
Phủ Tang suy nghĩ rất nghiêm túc một lúc rồi lắc đầu: "Tôi chỉ nhận ra hắn, nhưng những chuyện trước đây thì không nhớ nữa. Nhưng chắc chắn hắn là một kẻ xấu xa, cứ nhìn thấy hắn là tôi lại ghét cay ghét đắng."
Cố Cảnh Thừa suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói: "Ngoài những gì đã biết, đừng để người khác biết các cậu là người ngoài hành tinh, đặc biệt là chủ nhân của cậu."
Thấy Cố Cảnh Thừa nói một cách nghiêm túc, Phủ Tang cũng gật đầu: "Vâng."
"Câu hỏi thứ hai, cậu có biết cách theo dõi phi thuyền của Hách Liên Lý Áo không?"
"Biết chứ."
Cố Cảnh Thừa vốn chỉ hỏi thử xem sao, không ngờ Phủ Tang lại thực sự biết.
"Theo dõi bằng cách nào?"
Phủ Tang không hiểu tại sao Cố Cảnh Thừa lại căng thẳng về vấn đề này như vậy, bèn trả lời chi tiết: "Nếu trên tay hắn vẫn còn máu thuần khiết của tôi, ý tôi là máu chưa bị pha trộn hay dùng để làm thí nghiệm gì cả, thì khi tôi biến về hình thú, mũi tôi sẽ đặc biệt thính, có thể ngửi ra hắn đang ở hướng nào, cứ theo hướng đó đuổi theo, đến gần rồi thì tôi sẽ biết vị trí đại khái."
"Nếu hắn đã dùng máu của tôi để làm thí nghiệm rồi thì tôi hết cách."
Cố Cảnh Thừa đứng dậy: "Vậy cậu đi với tôi xuống mặt đất, hóa thành thú rồi tìm hắn."
"Bây giờ không được đâu, tôi đói lắm, mũi không thính như vậy, để tôi ăn chút gì đó rồi ngủ một giấc đã, tinh thần tốt lên thì khứu giác sẽ nhạy hơn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!