Chương 16: Một thế giới khác

Đôi mắt to tròn của Bạch Lạc chớp chớp, chiếc mũi nhỏ khẽ động đậy, rồi cậu gật đầu đồng tình.

"Ở đây mùi hương kia nồng nặc quá."

Cậu vừa định bước tới, đã bị Cố Cảnh Thừa ngăn lại.

"Cẩn thận." Anh để mèo trắng nhỏ đi trước, trong lòng vẫn không yên tâm.

Bạch Lạc hướng anh nở một nụ cười rạng rỡ: "tôi không đi xa đâu."

Bạch Lạc bước nhanh về phía trước, vừa đi vừa ngửi ngửi bên trái bên phải như một chú cún nhỏ, cuối cùng ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Thấy cậu nhìn mãi không động đậy, Cố Cảnh Thừa cũng dõi mắt theo cậu nhìn lên.

"Sao vậy?"

"Trên kia có gì đó."

Bãi cỏ xanh này rất bằng phẳng, không có cây cối, đám cỏ dại cao nhất cũng chỉ đến đầu gối, ngẩng đầu lên là có thể thấy trời xanh và ánh mặt trời gay gắt.

Cố Cảnh Thừa không nhìn thấy gì trên không trung, nhưng anh đã phát hiện ra điều bất thường.

Nhìn mặt trời từ đây, mặt trời lại gợn sóng, như bị gấp khúc.

Bạch Lạc giơ một tay về phía không trung, một luồng năng lượng màu xanh nhạt từ lòng bàn tay cậu b*n r*.

Nguồn năng lượng màu xanh không ngừng lan tỏa trong không trung, trán cậu lấm tấm mồ hôi.

Năng lượng màu xanh giống như xé toạc một lỗ hổng trên không trung, một chiếc phi thuyền vậy mà từ từ hiện ra giữa không trung.

Đợi đến khi chiếc phi thuyền lộ ra toàn bộ hình dáng, Bạch Lạc mới thu tay lại.

Phi thuyền có hình dáng kỳ lạ, giống như một bánh lái khổng lồ nằm ngang giữa không trung, Cố Cảnh Thừa và Bạch Lạc so với nó chẳng khác nào những con kiến nhỏ bé.

"Đây là phi thuyền của người ngoài hành tinh."

Trong lúc Cố Cảnh Thừa vô cùng kinh ngạc, anh đã ở trong trạng thái cảnh giác cao độ nhất.

Bạch Lạc lại trái ngược với anh.

Cậu chăm chú nhìn chằm chằm vào chiếc phi thuyền, như bị ma ám mà tiến lại gần nó.

"Đừng qua đó." Cố Cảnh Thừa vội vàng kéo cậu lại.

"Cố Cảnh Thừa, chiếc phi thuyền này có liên quan đến tôi, tôi phải lên đó." Ánh mắt Bạch Lạc hiếm khi kiên định như vậy.

Phi thuyền là một sinh vật sống, còn có thể ẩn hình, nếu bỏ lỡ lần này, sau này không biết có còn cơ hội gặp lại không.

Trực giác mách bảo Cố Cảnh Thừa rằng Thẩm Khinh Chu đang ở bên trong phi thuyền.

"Được, chúng ta cùng đi."

Cố Cảnh Thừa nắm tay Bạch Lạc bay vọt tới cửa vào của phi thuyền.

Ngay khi Cố Cảnh Thừa vận chuyển năng lượng định phá cửa xông vào, Bạch Lạc đặt tay lên chỗ cảm ứng, cửa vào tự động mở ra.

Bạch Lạc khá vui vẻ: "Mở rồi."

Cố Cảnh Thừa nhìn sâu vào mắt Bạch Lạc, không nói gì, cả hai cùng nhau tiến vào bên trong phi thuyền.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!