Chương 15: Có gì đó không ổn

Hai người di chuyển nhanh chóng trong sân bay, những nhân viên đang bảo trì hoặc kiểm tra chiến đấu cơ đều nhiệt tình chào hỏi Cố Cảnh Thừa.

"Đội trưởng Cố."

"Đội trưởng Cố."

Bởi vì Cố Cảnh Thừa là chiến thần của Hoàn Giám, đa số người ở đây đều mang ánh mắt ngưỡng mộ.

Khi nhìn thấy Bạch Lạc bên cạnh Cố Cảnh Thừa, họ đều bị vẻ đẹp tuấn mỹ của cậu làm cho kinh ngạc.

Cố Cảnh Thừa im lặng gật đầu đáp lại, dẫn Bạch Lạc đi về phía trước.

Cuối cùng, anh đưa Bạch Lạc lên một chiếc chiến đấu cơ chỉ đủ chỗ cho hai người.

Sau khi giúp Bạch Lạc đội mũ bảo hiểm, Cố Cảnh Thừa khởi động chiến đấu cơ bằng dấu vân tay.

"Ngồi vững nhé."

Bạch Lạc có chút hưng phấn nói: "Vâng."

Chiến đấu cơ dưới sự điều khiển của Cố Cảnh Thừa dần dần cất cánh.

Nóc căn cứ từ từ mở ra, ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuống, chiến đấu cơ như một con chim ưng nhanh nhẹn nghênh đón ánh mặt trời rực rỡ bay lên không trung rồi nhanh chóng hướng về phía xa.

Tứ Thanh Sơn là một dãy núi ở trung tâm châu Á, trải dài qua nhiều tỉnh, là ngọn núi thiêng số một trong nước. Nơi gặp bốn con dị thú là trong khu rừng dưới chân đỉnh núi Cách Nhĩ, một trong những ngọn núi của Tứ Thanh Sơn.

Cố Cảnh Thừa lượn một vòng quanh khu rừng, sau khi không phát hiện điều gì bất thường mới hạ cánh xuống mặt đất.

Hai người đậu chiến đấu cơ trên bãi cỏ, lấy nơi gặp bốn dị thú làm trung tâm rồi bắt đầu tìm kiếm.

Trong vùng núi sâu như thế này, động thực vật biến dị không ít, nhưng cấp bậc đều không cao, giải quyết chúng đối với Cố Cảnh Thừa mà nói dễ như trở bàn tay.

Ba tiếng đồng hồ trôi qua vẫn không thu hoạch được gì, hai người đành dừng lại, nghỉ ngơi bên bờ suối.

"Tôi đi rửa mặt." Bạch Lạc nói.

"Ừ."

Thời tiết quá nóng, Bạch Lạc ngồi xổm bên bờ suối vui vẻ rửa mặt, còn Cố Cảnh Thừa thì đứng bên cạnh cậu, thoạt nhìn thư thái nhưng thực tế không hề lơi lỏng cảnh giác.

Bạch Lạc nghiêng đầu, cười với anh: "Nước mát lạnh, thật thoải mái. Cố Cảnh Thừa, anh có muốn rửa mặt không, dễ chịu lắm đó."

"Không cần."

"Vậy thôi."

Bạch Lạc mặc kệ anh, giống như một đứa trẻ ngây thơ vô tư bắt đầu nghịch nước.

Cố Cảnh Thừa thấy cậu vui vẻ như vậy, không khỏi nở một nụ cười nhẹ.

"Cậu cẩn thận một chút, đừng làm ướt quần áo."

"Thời tiết nóng như vậy, ướt cũng không sao mà."

Cố Cảnh Thừa đang định nói gì đó thì đột nhiên một vật khổng lồ từ bên kia bờ suối lao tới.

Vật đó rõ ràng nhắm vào Bạch Lạc, tốc độ nhanh đến kinh người.

Cố Cảnh Thừa không nhìn rõ là cái gì, chỉ biết là một khối màu xám.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!