Chương 94: Quyết chiến (Hạ)

Edit: Thanh Thạch

Kịch chiến gần một ngày khiến Trang Thành cực kỳ mỏi mệt, nhưng khi một đối thủ bị giết, Lăng Thanh Vân móc ra tinh hạch, thời điểm cảm ứng được tinh hạch, tinh thần của cậu lại nâng cao!

Không chỉ cậu, hai tang thi cấp bảy kia hai mắt cũng sáng quắc. Nhưng bọn chúng biết, lúc này, quan trọng hơn cả chính là tính mạng của mình, lập tức không nói hai lời, chia nhau chạy trốn về hai hướng khác nhau.

Trang Thành cưỡng chế dục vọng trong lòng đối với viên tinh hạch tang thi cấp bảy kia, cùng Tiểu Công đuổi theo một tên!

Móng vuốt của Tiểu Công rất lợi hại, vảy trên người cũng cứng rắn, chỉ cần cẩn thận một chút, không bị tang thi cào rơi vảy thì nó cũng sẽ không có nguy hiểm gì lớn.

Nhưng một ngày chiến đấu, nó đã bị rớt mất mấy miếng vảy! Những chỗ đó đương nhiên cũng thành nơi không thể để tang thi đụng vào.

Bị Trang Thành và Tiểu Công vây công chính là nữ tang thi tới từ châu F. Cô ả có chút hung ác, lúc trước cũng xông lên đầu, đã sớm bị Lăng Thanh Vân làm bị thương tay trái, lúc này lực chiến đấu giảm mạnh, coi như có thể đánh ngang tay với Trang Thành đã bị thương lại lực chiến không tốt lắm, nhưng bên cạnh cậu còn có Tiểu Công!

Tiểu Công ngay từ đầu vẫn chưa ra tay, nghỉ ngơi trong chốc lát mới đột nhiên nhào tới từ phía sau, móng vuốt cào rách lưng nữ tang thi kia!

Trang Thành quyết định thật nhanh, liều mạng bị đối phương túm được, hai tay chộp tới cổ ả, sau đó liền thấy một cái đầu văng lên cao!

Nhưng một kích cuối cùng của nữ tang thi kia cũng dùng móng vuốt xuyên thấu thân thể cậu!

Thường thường có thể nhìn thấy tang thi cấp thấp kéo lê nửa người đi lại, đối với Trang Thành bây giờ mà nói, gần như là không có cảm giác đau, nhưng bị thương như vậy cũng khiến cậu vô cùng khó chịu, cảm giác ngực rỗng càng khiến cậu hỗn loạn.

Tiểu Công phun ra một ngọn lửa nhỏ, thiêu hủy cái đầu kia, chỉ còn lại một viên tinh hạch sáng rọi bốn phía. Trang Thành nhìn viên tinh hạch kia, trong đầu "Oanh" một tiếng, ma xui quỷ khiến, cậu thế mà ra tay đoạt lấy viên tinh hạch, nắm trong tay nhưng không ăn, toàn bộ cánh tay đều run rẩy.

Tiểu Công cũng không để ý, tinh hạch tang thi nếu không thể thăng cấp không gian thì tuyệt đối là sự tồn tại mà nó chán ghét vạn phần. Hiện tại thấy Trang Thành cầm, nó liền xoay người giúp đỡ Lăng Thanh Vân đối phó tang thi cấp bảy còn lại!

Trang Thành lấy được viên tinh hạch kia tựa hồ mới chỉ vài giây, kẻ địch cuối cùng của bọn họ cũng chết dưới sự liên thủ của Lăng Thanh Vân và Tiểu Công. Lăng Thanh Vân nắm trong tay hai viên tinh hạch, lập tức bay về phía Trang Thành.

Vừa rồi Trang Thành bị thương hắn cũng thấy được, chính vì vậy hắn mới có thể hạ nặng tay giết chết tang thi cuối cùng kia, thậm chí không tiếc cánh tay bị thương!

Lăng Thanh Vân đã thật lâu không bị thương, bởi vì có lực tín ngưỡng, miệng vết thương bị tang thi cào lóe lên luồng sáng trắng, làn khói đen liền tiêu thất, sau đó, miệng vết thương cũng chậm rãi khép lại, máu nhuộm đỏ quần áo, không nhìn kỹ sẽ không nhận ra sắc đỏ kia mang theo kim quang.

"Thành Thành, em không sao chứ?"

Ba tang thi cấp bảy đã chết, công đức của mình còn chưa đạt tới trăm triệu, chung quanh còn có không ít máy bay chiến đấu xoay quanh, Lăng Thanh Vân biết hiện tại tình huống khẩn cấp, nhưng hắn để ý nhất vẫn là thương thế của Trang Thành!

"Em…" Trang Thành muốn nói nhưng đột nhiên lại không nói nên lời, không biết là vì Lăng Thanh Vân bị thương, hay bởi vì trên tay Lăng Thanh Vân còn hai viên tinh hạch tang thi chưa được rửa, cậu chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh choáng váng.

"Thành Thành, chúng ta đi mau!"

Lăng Thanh Vân tới gần Trang Thành, miệng vết thương trên người đối phương khiến hắn đau lòng, nhưng hắn không dám đưa tinh hạch tang thi cho cậu thăng cấp.

"Hả?" Trang Thành phát ra một tiếng nghi vấn, ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Thanh Vân, trong mắt một mảnh đỏ tươi, mang theo dụ hoặc khôn cùng.

Đột nhiên tiến vào phiến đỏ quỷ dị kia, trong đầu Lăng Thanh Vân đau đớn, chân tay dừng lại, giây tiếp theo, Trang Thành đột nhiên nhắm về phía hắn!

Hắn đối với Trang Thành không chút phòng bị, lại bị cặp mắt đỏ mê hoặc tâm trí, cho nên, khi hắn còn không phản ứng được, tinh hạch trong tay đã bị Trang Thành đoạt đi rồi!

Đột nhiên cảm giác không ổn, Lăng Thanh Vân hoàn hồn, liền thấy được thần sắc dữ tợn cực kỳ không đúng trên mặt Trang Thành. Lòng hắn trầm xuống, sau đó liền nhìn thấy Trang Thành đã không còn quan tâm gì nữa nhét cả ba viên tinh hạch trong tay vào miệng!

Tinh hạch tang thi cực lớn kỳ thật vào miệng liền tan, Lăng Thanh Vân phản ứng không kịp, Tiểu Công lại không tới gần, cả hai cơ hồ là trơ mắt nhìn Trang Thành ăn ba viên tinh hạch, sau đó trên mặt lộ ra tươi cười quỷ dị, quanh thân tỏa ra khí đen, ánh mắt càng đỏ rực, lập tức công kích về phía Lăng Thanh Vân!

Đây không phải lần đầu tiên Trang Thành công kích mình, nhưng là lần đầu tiên khiến Lăng Thanh Vân cả người phát lạnh.

Vừa rồi tình huống của Trang Thành rõ ràng không đúng, tươi cười kia có khinh miệt cũng có chế nhạo, đó không phải nụ cười Trang Thành lộ ra với hắn!

Lúc trước khi Trang Thành thăng cấp, lực chiến bùng nổ không thể khinh thường, cho dù Lăng Thanh Vân có thăng cấp sớm hơn một bước muốn ngăn cản cũng không dễ dàng, mà hiện tại, Lăng Thanh Vân gần như không có lực ngăn cản!

Nhưng dưới tình huống Trang Thành rõ ràng không ổn, làm sao hắn có thể đào thoát? Huống chi, phía dưới bọn họ còn có toàn bộ người của khu an toàn, nơi đó, có ba mẹ Trang Thành!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!