Chương 47: Chồng Liễu Khả Phàm

Edit: Thanh Thạch

Trong một nhà tắm công cộng lớn ở thành phố S, đột nhiên truyền ra mấy tiếng kêu thảm thiết, lát sau, một nữ tang thi ôm đầu lâu bước ra khỏi phòng ăn của nhà tắm.

Đằng sau cô, hai khối thi thể bị cắn xé khiến đám tang thi quanh quẩn trong nhà tắm trở nên điên cuồng, bọn chúng tiến lên cắn nuốt hai khối thi thể kia.

Nữ tang thi đứng một bên, thuận tay dùng móng vuốt phá vỡ đầu một tang thi gần đó, đào ra một viên tinh hạch ăn.

Cô có thể nghe thấy đồng loại của mình đang kêu gào đói khát, nhưng thức ăn càng ngày càng ít, ngoại trừ nơi đó… cái nơi có rất rất nhiều thức ăn, còn có thức ăn có thể tăng mạnh thực lực của cô.

Cô cảm thấy nơi đó rất nguy hiểm, cho nên chỉ dám bồi hồi ở ngoài cũng không dám đi vào, nhưng nếu cho rất nhiều đồng loại đi cùng thì sao?

"Ngao ngao!"

Cô ngửa mặt lên trời kêu to, những tang thi đang thưởng thức thịt tươi toàn bộ vây quanh người cô.

Cô mang theo những tang thi này rời khỏi nhà tắm công cộng, cô sẽ tìm máu thịt tươi mới nuôi bọn họ, cũng sẽ cho bọn họ ăn tinh hạch mà cô không thèm để ý nữa, chỉ cần chờ bọn họ chậm rãi trưởng thành…

Ở trong thành thị có ngàn vạn tang thi này, những tang thi không biết mệt mỏi muốn tăng thực lực thì rất đơn giản…

Lăng Thanh Vân mang theo Trương Nghị, Cố Gia Bảo và Kim Tường đi nội thành, chuyện đầu tiên chính là tìm Trang Thành.

Cố Gia Bảo tín nhiệm Lăng Thanh Vân nên không hề sợ Trang Thành, Kim Tường đã sớm có hoài nghi, ngày hôm qua chỉ là chứng thực suy đoán của mình, cho nên cũng nhận Trang Thành rồi.

Trong ba người, ngược lại còn Trương Nghị, tối qua suy nghĩ cả đêm mới thông suốt được một chút, tính toán hôm nay xem tình hình thế nào.

"Ngao." Trang Thành thấy Lăng Thanh Vân thì vô cùng vui sướng, như thường lệ chẳng thèm nhìn người khác, chỉ vây quanh Lăng Thanh Vân.

Nghĩ đến trước kia Lăng Thanh Vân không chỉ một lần cứu mình và đội viên của mình, hơn nữa tang thi Trang Thành này chưa từng ăn thịt ai cũng chưa từng hại người, cuối cùng Trương Nghị cũng buông xuống lo lắng.

Đi theo Lăng Thanh Vân, bọn họ khá là thoải mái, bởi vì không cần lo lắng nguy hiểm tính mạng, nhưng cường độ chiến đấu lại rất lớn, bởi vì Lăng Thanh Vân dám xông vào trường học tràn đầy tang thi, còn không thiếu tang thi biến dị.

Đây là một trường trung học tư thục, có bán trú, bên trong chật ních tang thi, đại đa số người đều không dám vào, nhưng cũng có nghĩa là căng tin và siêu thị trong trường hẳn là còn không ít thức ăn.

"Bên này không còn người sống sót, nếu có, Thành Thành sẽ nói cho tôi biết." Lăng Thanh Vân cười nói, ngầm chỉ ra tác dụng của Trang Thành.

Nghĩ đến lúc trước Lăng Thanh Vân luôn biết được chỗ nào có người sống và thức ăn, Cố Gia Bảo có chút kính nể nhìn thoáng qua Trang Thành.

Trang Thành cái khác không biết nhưng Lăng Thanh Vân gọi mình là gì thì biết, nghe được Lăng Thanh Vân gọi, Thành Thành lập tức tiến đến bên cạnh Lăng Thanh Vân.

Trương Nghị nhìn tang thi kia rõ ràng đang làm nũng với Lăng Thanh Vân, đột nhiên cảm thấy nuôi tang thi như vậy kỳ thật cũng không tồi, đương nhiên, chỉ có thể lấy tinh hạch để nuôi!

Trách không được Lăng Thanh Vân thích tinh hạch như vậy!

Trong căng tin trường học, thứ có thể ăn cũng chỉ có hơn một ngàn cân gạo, nhưng trong siêu thị còn không ít thứ linh tính.

Mấy hôm trước Lăng Thanh Vân ra ngoài một mình, chỉ có thể lái một xe, lần này là hai cái xe tải đi ra, chất toàn bộ lên xe, bốn người còn đi cướp sạch ký túc xá trong trường – hiện tại ở khu an toàn không có mấy người có thể ngủ trên giường, lúc này giường tầng cũng là thứ tốt!

Cứ như thế qua mấy ngày, thanh danh Lăng Thanh Vân ở khu ngoài trở nên tốt hơn, mà thần tích rất nhiều người kỳ vọng không xuất hiện nữa – giờ trong không gian của Lăng Thanh Vân cũng không còn nhiều đồ nữa.

"Điền Hằng, anh lại đến ăn chực à?"

Trở lại khu an toàn, Lăng Thanh Vân liền thấy Điền Hằng đang đi qua đi lại chỗ nhà bếp bọn họ mới xây.

"Tôi đây là đại biểu khu an toàn đến thị sát!" Điền Hằng chỉnh chỉnh lại tây trang của mình. Nay ở khu an toàn, đại bộ phận người đều mặt mũi nhơ nhuốc, những người hai tháng không tắm rửa thay quần áo ở đâu cũng có, người có thể sạch sẽ gọn gàng như hắn tuyệt đối chỉ có thượng tầng khu an toàn.

"Vậy anh thị sát xong chưa? Sắp đi chưa?" Liễu Khả Phàm trở về sớm hơn đám người Lăng Thanh Vân lạnh lùng mở miệng.

Tình hình giao thông ở nông thôn tốt hơn, bên kia là phía nam, nhân khẩu đông, một đường chạy đi ở đâu cũng có tang thi ở đâu cũng có lương thực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!