Edit: Thanh Thạch
Đi theo Trương Nghị vẫn rất có tác dụng, ít nhất tự mình không thể biết được những thông tin này.
Thời điểm Lăng Thanh Vân rời khỏi tòa nhà đã bắt đầu suy xét phương hướng phát triển sau này, nhưng hắn tuy có thực lực không tồi lại chỉ có bằng cấp hai, không có kinh nghiệm chính trị, nay hắn căn bản không có năng lực thành lập một thế lực thuộc về mình…
Phải làm thế nào bây giờ?
Đi xuống tầng, Lăng Thanh Vân liền nhìn thấy Trang Thành đứng ở một góc dễ thấy. Trang Thành toàn thân bị bọc kín bưng, mấy ngày nay bởi vì hắn che giấu nên chưa từng xuất hiện trước mặt đám Trương Nghị.
Nhìn thấy Trang Thành, tâm tình Lăng Thanh Vân liền tốt lên, giờ công đức của hắn đã hơn chín ngàn, chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là có thể đạt tới một vạn.
Trời còn chưa tối, có lẽ nên mang Trang Thành ra ngoài dạo một vòng, giết thêm mấy tang thi!
"Thành Thành, chúng ta ra ngoài giết tang thi đi. Em ăn thêm nhiều tinh hạch vào, nếu có thể tiến hóa thì tốt…" Lăng Thanh Vân biết Trang Thành ăn tinh hạch có thể tiến hóa, nhưng cứ mỗi khi hắn cho rằng cậu sắp tiến hóa thì lại là một lần thất vọng – Trang Thành hoàn toàn không có dấu hiệu tiến hóa!
Chẵng lẽ, ăn tinh hạch của tang thi cấp bậc thấp so với Trang Thành không có hiệu quả đối với cậu? Nếu thật sự là như vậy… Một ý nghĩ đáng tiếc chợt lóe mà qua, tinh hạch không mất tiền, để cậu ăn nhiều một chút cũng đâu có sao? Chỉ cần cậu vui vẻ là được.
Mang theo Trang Thành tới đường cái, mấy ngày nay, bọn họ cũng phát hiện người sống sót, không ít người ở trên tầng xin Trương Nghị giúp đỡ, đáng tiếc nay bọn họ tự thân khó bảo toàn, càng đừng nói đến cứu viện người khác!
Lăng Thanh Vân muốn cứu người nhưng cũng biết chỉ mình mình không có biện pháp cứu và bảo vệ một đám người rời đi, chỉ đành từ bỏ.
Chẳng qua, mấy ngày nay lúc không giết tang thi cũng vô cớ nhận được công đức khiến hắn biết được chỗ tốt của cứu người, hiện giờ hắn mới cứu hơn một trăm, nếu hắn cứu ngàn vạn người…
Bởi vì khu trung tâm nhiều tang thi, cho nên khu an toàn không thể phái người đến cứu viện hoặc là tìm vật tư, tạo thành cục diện khu trung tâm nhiều người sống sót mà cũng nhiều vật tư.
Siêu thị ven đường hầu như đều bị phá cửa, hiển nhiên, từng có người sống sót đến kiếm thức ăn.
Lăng Thanh Vân chọn một siêu thị để giết tang thi, thuận tiện kiếm thêm lương thực – Hiện tại hắn có nhiều người phải nuôi, tương lai đại khái còn phải nuôi thêm nữa!
Số lượng tang thi trong siêu thị không ít, rất nhiều con thiếu tay mất chân, thậm chí có tang thi chỉ còn lại đầu với bả vai, thân thể đã bị gặm sạch.
Những người này, có lẽ đều đến đây tìm thức ăn, cuối cùng bị tang thi cắn chết.
Vừa giết tang thi vừa chịu đựng mùi hôi thối nồng nặc, hắn chậm rãi đi tới khu bán rau quả, tất cả đều đã hư thối, lại cộng thêm mùi xác chết….
Lăng Thanh Vân vẫn luôn thích ăn thịt, trước đây bởi vì điều kiện không tốt không thể ăn, cho nên lớn lên rồi càng thích ăn thịt, cơ bản là không thịt không vui, nhưng đã một tháng chưa ăn được rau dưa hoa quả làm hắn đặc biệt thèm.
Đáng tiếc, cho dù là mùa đông nhưng đã để một tháng rồi thì chẳng có rau nào không hỏng… Nhưng lúc trước Lăng Thanh Vân làm việc ở siêu thị nên biết một ít, tuy rằng rau để lâu sẽ hỏng nhưng giờ có một số loại được đóng gói chân không!
Ngô đóng gói chân không, hồng đóng gói chân không vân vân đều bị Lăng Thanh Vân thu vào không gian, hắn còn lấy thêm gạo, dầu ăn, và mấy thứ linh tinh ném hết vào không gian. Nếu không phải không gian không thể nhét thêm nữa, hắn hận không thể thu hết toàn bộ siêu thị vào không gian!
Trang Thành đứng một bên nhìn thức ăn của mình làm cho rất nhiều thứ biến mất, phát hiện đối phương lại không chú ý tới mình, có chút thương tâm.
Mấy ngày nay, cậu và thức ăn của cậu đi theo một đám thức ăn cũng rất thơm, cậu rất muốn ăn, nhưng thức ăn không cho cậu ăn, cậu chỉ đành ăn tinh hạch. Thế thì thôi đi, thức ăn của cậu còn đối xử rất tốt với đám thức ăn kia, thường thường bắt cậu đứng một mình, điều này làm cậu rất không vui.
Nếu thức ăn của cậu có thể luôn đứng với cậu thì tốt rồi…
Đó là cái gì? Cậu đột nhiên phát hiện hơi thở của đồng loại, hơi thở kia rất cường đại, khiến cậu không nhịn được kêu lên: "Ngao!"
"Thành Thành! Em làm sao vậy?" Trang Thành đột nhiên phát ra âm thanh vang dội, Lăng Thanh Vân lập tức chạy về phía cậu, hắn nhìn thấy Trang Thành phi nhanh ra ngoài.
"Thành Thành!
"Lăng Thanh Vân theo sát sau đó liền nhìn thấy móng tay Trang Thành đột nhiên biến dài, kéo găng tay xuống, lại cào vỡ mũ bảo hiểm trên đầu. Biến hóa này khiến Lăng Thanh Vân quá sợ hãi, nếu Trang Thành không nghe lời hắn không đi theo hắn… Hắn yêu Trang Thành, quyết không thể để chuyện đó phát sinh! Tốc độ của Trang Thành rất nhanh nhưng Lăng Thanh Vân cũng không chậm, vẫn có thể đuổi theo."Ngao ngao –" Thanh âm Trang Thành sắc nhọn mà chói tai, vang vọng khắp cả quảng trường yên tĩnh, sắc mặt Lăng Thanh Vân phát lạnh, chỉ sợ Trang Thành sẽ kinh động đám người Trương Nghị!
Không ngờ, hắn còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận phải ứng đối tình huống kế tiếp thế nào thì lại có một thanh âm bén nhọn khác vang lên. Ngay sau đó, một tang thi mặc đồ bệnh nhân đột nhiên nhảy xuống từ một cửa sổ bên cạnh.
Đồ bệnh nhân trên người tang thi đã sớm dính đầy máu, bên miệng còn có máu tươi, nhưng thời điểm nhìn thấy Trang Thành, toàn bộ lực chú ý của nó đã bị cậu hấp dẫn!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!