Chương 29: Cứu người

Edit: Thanh Thạch

Hôm nay Lăng Thanh Vân ngủ muộn nhưng hôm sau trời còn chưa sáng đã tự động tỉnh.

Nhìn tình hình bên ngoài, Lăng Thanh Vân phát hiện Trang Thành đang cuộn thành một đoàn ngồi xổm trên ghế điều khiển. Tuy ghế điều khiển trên xe việt dã khá rộng nhưng cậu ngồi xổm trên đó cũng có chút chật chội.

Lúc hắn đi vào, Trang Thành ngồi ở ghế sau, lúc này lại lên đằng trước… Hắn biết Trang Thành thích đứng ở chỗ hắn biến mất, nhưng nếu lúc này mình đi ra thì sẽ chèn vào cậu…

Bên ngoài trời còn đen, nghĩ đến tối qua mình còn chưa luyện thuật phân thân, Lăng Thanh Vân nhắm mắt lại bắt đầu ngồi thiền.

Theo lời con cún, lực tinh thần rất quan trọng, mà lực tinh thần của hắn hiện tại quả thực hơi thấp.

Mùa đông mặt trời mọc muộn, đợi Lăng Thanh Vân thiền hơn hai giờ xong, trời đã sáng. Tối qua hắn ngủ rõ muộn, sáng lại thức dậy sớm, vốn nên thấy mỏi mệt, nhưng thiền xong lại cảm thấy mệt mỏi tan thành hư không.

Theo bản năng mà sờ trán:

Tên:

Lăng Thanh Vân

Công đức: 3418 điểm

Cấp bậc: Cấp 3 [Kích hoạt chức năng cấp 3]

Vừa đề phòng người khác phát hiện ra Trang Thành vừa giết tang thi quả thật không dễ dàng… Lăng Thanh Vân đột nhiên nghĩ tới, đợi đến khi mình có một tang thi làm phân thân, lấy thân phận tang thi cùng Trang Thành đi giết tang thi có phải sẽ không cần lo lắng nhiều như vậy nữa hay không?

Hắn cũng có thể rời khỏi Trang Thành trong chốc lát, không cần phải để Trang Thành một mình chờ bên ngoài lúc mình đi tiếp xúc với người sống.

Lúc này nhìn ra ngoài thì thấy Trang Thành đứng lên khỏi ghế điều khiển, linh hoạt chui ra ghế sau, cuối cùng nhìn chằm chằm vào vị trí lái xe.

Thật đáng yêu!

Lăng Thanh Vân rất muốn ôm Trang Thành hôn một cái, nhưng hắn thật đúng là không có gan làm thế, nếu lúc hôn Trang Thành mở miệng ra làm một nụ hôn nồng nhiệt đủ tiêu chuẩn…

Cảnh tượng hương diễm chỉ sợ sẽ biến thành bi kịch đi?

Rời khỏi không gian, xuất hiện trên ghế điều khiển, Lăng Thanh Vân nhìn về phía Trang Thành: "Thành Thành, chào buổi sáng!"

"Hừ hừ!" Trang Thành cũng phát ra âm thanh, Lăng Thanh Vân thế mà có cảm giác đối phương cũng đang chào hỏi mình.

Giúp Trang Thành sửa sang lại quần áo, Lăng Thanh Vân phát động xe, tiếp tục đi giết tang thi nào!

Lời tối qua con cún nói gợi ý cho Lăng Thanh Vân, hắn quyết định càn quét khu phố đã bị dẫn đi đại bộ phận tang thi xong cướp sạch ba cái siêu thị, nếu nơi đó còn người sống sót, hắn cũng không ngại cứu giúp.

Mặt khác, chỗ đó số lượng tang thi quá nhiều nên người cứu viện của khu an toàn chưa từng đi tới cứu người cũng không sưu tầm vật tư, có lẽ hắn có thể kiếm được nhiều lương thực…

Ở mạt thế, không có gì quan trọng hơn lương thực!

Giết tang thi tìm vật tư không khó, bởi vì có không gian, Lăng Thanh Vân không cảm thấy mình sẽ gặp nguy hiểm, duy nhất cần lo lắng chính là Trang Thành, quyết không thể để người khác phát hiện!

Cũng không ngờ, Lăng Thanh Vân mang theo Trang Thành đến nơi thì nghe thấy một tiếng hét thảm.

Có người! Lăng Thanh Vân phi nhanh tới, nhìn thấy hai tang thi đang truy đuổi một người đàn ông, hắn vung gậy nanh sói vọt lên thì phát hiện hai tang thi kia đều là tang thi biến dị!

Đây là số chó gì?

Nếu Trang Thành lộ ra khác thường…. Trước mắt, lực chú ý của hai tang thi đều chuyển về phía mình, Lăng Thanh Vân không nghĩ nữa, chỉ có thể chuyên tâm ứng phó.

Cho dù là tang thi biến dị thì cũng không có trí tuệ, Lăng Thanh Vân thậm chí thường thường có thể dụ nó cắn lên người đồng loại, một lúc sau, gậy của hắn đánh nát đầu một tên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!